Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2406



Chương 2406

“Câu gì?” Cố Ngũ sững sờ, có chút nghi hoặc nhìn bạn nhỏ Đường Minh Hạo, Cố Ngũ thật sự không nghĩ ra cậu chủ nhỏ Đường Minh Hạo có gì muốn nói.

“Mời thần thì dễ tiễn thần thì khó.” Lúc này Đường Minh Hạo không có thừa nước đục thả câu, trực tiếp trả lời.

Chỉ là, Cố Ngũ nghe Đường Minh Hạo trả lời xong, cả người cứng đời, lập tức có một loại cảm giác rất xấu.

Cậu chủ nhỏ đây là có ý tiễn không đi?

Không, không được, tuyệt đối không được, phải đưa người đi.

Chỉ cần đưa người nhanh chóng về nhà họ Đường, việc này mới có thể có đường sống cứu vẫn.

“Tiểu gia, về nhà đi.” Cố Ngũ quyết định, cho dù dùng sức mạnh cũng phải đưa người về, cho nên Cố Ngũ trực tiếp bế Đường Minh Hạo lên, muốn đặt lên xe, đưa vê.

Chẳng qua chỉ là một đứa bé năm tuổi, anh ta không tin không đưa về nổi.

Cố Ngũ rõ ràng biết rõ, nếu như để Đường Minh Hạo tiếp tục ở lại đây, đợi người nhà họ Đường tìm đến, hoặc là bà chủ tìm đến, đến lúc đó, tất cả mọi người đều phải chết, kể cả lão đại nhà bọn họ.

Không, lão đại nhà bọn họ đến lúc đó có thể là chết thảm nhất!!

“Cố Ngũ, ông là muốn cưỡng chế đưa tôi vê sao?” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng không giãy dụa, thậm chí còn không kêu lên, hơn nữa, bạn nhỏ Đường Minh Hạo vô cùng bình tĩnh, cũng không có chút tức giận.

Cố Ngũ nhìn thấy dáng vẻ của Đường Minh Hạo, hơi giật mình, không hổ là con trai của lão đại, khí phách này rất được!!

Một chút cũng không giống khí phách một đứa bé năm tuổi nên có!!

Cố Ngũ không trả lời, bởi vì câu nói này của tiểu thiếu gia thật sự rất khó trả lời, nhưng động tác của Cố Ngũ không dừng lại, anh ta đã bế Đường Minh Hạo lên, định lên xe.

“Được rồi, đợi sau khi ông đưa tôi trở về, tôi sẽ nói với mẹ tôi, là Cố Ngũ bắt nạt tôi, hơn nữa Cố Ngũ còn đánh tôi, ngược đãi tôi, tôi sẽ nói với mẹ tôi Cố Ngũ dùng tay đánh tôi, dùng chân đá tôi, dùng roi da quất tôi.” Khóe miệng Đường Minh Hạo nhếch lên, từng từ từng chữ cứ như vậy truyền vào tai của Cố Ngũ, giọng nói kia rất nhẹ, còn mang theo ý cười mơ hồ, nhưng ý nghĩ uy hiếp lại rất rõ ràng.

Bước chân của Cố Ngũ dừng lại, cánh tay đang bế Đường Minh Hạo run rẩy, suýt nữa còn làm Đường Minh Hạo ngã xuống đất.

Cố Ngũ nhìn Đường Minh Hạo, nuốt nước bọt: “Tiểu thiếu gia, chúng ta không thể nói dối không chớp mắt.”

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ anh ta căn bản không chạm vào một ngón tay của cậu chủ nhỏ, chỉ là bây giờ đang bế cậu chủ lên.

Nói gì mà dùng tay đánh? Dùng chân đá? Dùng roi da quất? Những thứ này ở đâu?!

Trí tưởng tượng của cậu chủ nhỏ thật sự rất phong phú, nhưng, nên nói là bản lĩnh lừa gạt người khác thật sự đủ lợi hại, chả trách mấy tên thuộc hạ của anh ta lúc nãy bị dọa thành như vậy, cảm giác đều sợ bị tiểu ác ma này lừa gạt.

Sức chiến đấu của tiểu ác ma này quá mạnh!

Nếu như Đường Minh Hạo mà lão đại muốn tìm là một người trưởng thành, cho dù phải bắt hay là phải trói đối với bọn họ mà nói đều không phải là chuyện gì khó khăn, khó khăn bây giờ đây chỉ là một đứa bé mới 5 tuổi, bọn họ đã quen gió to sóng lớn rồi, nhưng lại thật sự không có kinh nghiệm đối phó với trẻ con.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.