Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2420



Chương 2420

Đại Xuân thật sự nói thật, ở phương diện này anh ta là người am hiểu nhất, lúc trước khi Cố Ngũ tuyển anh ta vào Diêm môn cũng là bởi vì thấy Đại Xuân có am hiểu về phương diện này.

Mấy người bọn họ nghe thấy lời nói của Đại Xuân, khóe môi đêu hung hăng kéo ra.

Biết là cậu hiểu rồi, nhưng mà lúc này cũng không thể xông về phía trước được, đây không phải là đang tự mình tìm cái chết à?

“Được rồi, vậy thì do chúng đến đào hố đi.” Thiên nhiên là tiểu quỷ Đường Minh Hạo rất hài lòng, nếu như lúc này những người khác đứng ra chắc có lẽ là thằng nhóc sẽ không tin đâu? Nhưng mà người này là Đại Xuân tiểu quỷ Đường Minh Hạo đặc biệt yên tâm.

“Ông phải nắm chắc thời gian, có lẽ là Nguyễn Hạo thần đã sắp đến rồi.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo lại dặn dò một câu.

“Được.” Đại Xuân đồng ý ngay lập tức, hoàn toàn không có ý thức là sẽ có vấn đề.

“Làm rất tốt, nếu như lần này ông lập được công thì tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi ông đâu.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo suy nghĩ, nhớ đến lúc trước nhìn thấy một vài cảnh tượng sau đó vỗ vỗ nhẹ vào vai của Đại Xuân.

“Vâng, cậu chủ nhỏ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không để cậu chủ nhỏ phải thất vọng.” Đại Xuân nghe thấy lời nói của cậu chủ nhỏ hiển nhiên là rất kích động, càng nhiệt tình hơn nữa, cậu trai Đại Xuân vẫn rất chịu lời nói này của tiểu quỷ Đường Minh Hạo.

Khóe môi của Cố Ngũ nhịn không được mà giật giật cậu chủ nhỏ cũng chỉ mới có năm tuổi mà thôi, tại sao lại hiểu việc thu mua lòng người rồi. Có cần phải lợi hại như vậy không chứ?

Còn đâu còn chỗ sống cho người bình thường như bọn họ không đây?

Lúc này sắc mặt của những người còn lại có chút phức tạp, trong lòng của bọn họ đều đang âm thầm suy nghĩ có phải là bọn họ nên trung thành với cậu chủ nhỏ một chút hay không.

Sau khi Đại Xuân nhận được mệnh lệnh thì trực tiếp đi chuẩn bị, những người khác cũng đều dựa theo lời dặn dò của tiểu quỷ Đường Minh Hạo mà đi mai phục.

“Cậu chủ nhỏ, tôi có cần làm gì không?” Cố Ngũ nhìn thấy những người khác đều được tiểu quỷ Đường Minh Hạo sắp xếp đi làm việc, giờ phút này ở trong phòng cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ, Cố Ngũ cảm thấy mình thật sự hơi ngượng.

“Ông thì không cần đâu, tôi không tin tưởng cho nên ông cứ đợi ở đây đi.” Đường Minh Hạo không hề che dấu sự nghi ngờ của thằng nhóc đối với Cố Ngũ, hơn nữa còn nói một cách rất đương nhiên.

Cố Ngũ hoàn toàn sửng sốt, trong lúc nhất thời trong lòng phải gọi là vô cùng phức tạp.

Anh ta biết là cậu chủ nhỏ không tin tưởng anh ta, nhưng mà cậu chủ nhỏ cũng không cần phải nói trực tiếp như vậy, cậu chủ nhỏ đây không phải là trực tiếp đâm anh ta bị thương à?

“Cậu chủ nhỏ, thật ra thì cậu cũng không cần phải đề phòng tôi như vậy đâu, tôi đảm bảo sẽ không bí mật báo cho lão đại.” Cố Ngũ cảm thấy anh ta vẫn nên cứu vớt bản thân mình mới được, dù sao thì người trước mặt chính là cậu chủ nhỏ của anh ta.

Đường Minh Hạo trợn mắt nhìn Cố Ngũ một chút, ý nghĩa quá rõ ràng chính là không tin Cố Ngũ?

“Cậu chủ nhỏ, tại sao cậu chỉ chừa một mình tôi, những người khác cũng có khả năng sẽ thông báo tin tức cho lão đại biết.” Cố Ngũ cảm thấy vô cùng không công bằng, tại sao cậu chủ nhỏ chỉ đề phòng một mình anh ta?

Cái này rõ ràng là đối xử khác biệt nhau.

“Thứ nhất, bọn họ không có số điện thoại của Nguyễn Hạo thần, cho dù bọn họ có biết số điện thoại của Nguyễn Hạo thần thì cũng sẽ không chủ động liên lạc với Nguyễn Hạo thần, bởi vì bọn họ đã hình thành thói quen sau khi không có sự quyết định của ông thì không liên lạc với Nguyễn Hạo thần nhiều năm rồi.” Lần này Đường Minh Hạo đã hoàn toàn nhìn về phía Cố Ngũ, hơn nữa còn phân tích tình huống cho Cố Ngũ nghe một cách rất cặn kẽ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.