Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2428



Chương 2428

Trên màn hình, xe của cậu ba Nguyễn vẫn không nhúc nhích, vẫn dừng ở chỗ cũ, mà anh cũng vẫn không xuống xe.

Cố Ngũ nghe thấy lời của Đường Minh Hạo thì cạn lời, cái gì mà tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng anh ta chứ?

Cậu chủ nhỏ thế này còn gọi là không miễn cưỡng anh ta?!

Không, cậu chủ nhỏ thế này tuyệt đối là miễn cưỡng anh ta, cậu ấy rõ ràng là đang ép anh ta.

Đường Minh Hạo lúc này nhìn vào màn hình, không nhìn anh ta nữa.

Điện thoại Cố Ngũ vẫn reo, reo liên hồi, giống như bùa đòi mạng.

Cố Ngũ hung hăng hít vào một hơi, sau đó rốt cuộc ấn nút nhận, ấn xong, anh ta ngẫm nghĩ, lại tự giác ấn loa ngoài.

Đôi mắt Đường Minh Hạo lúc này như đang nhìn vào màn hình, nhưng nó lại vẫn để ý với tình hình bên Cố Ngũ, khóe mắt bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng đang quan sát anh ta.

Nó thấy Cố Ngũ nhận điện thoại, còn thuận tiện ấn loa ngoài, khóe môi nó rõ ràng cong lên.

Cố Ngũ kết nối điện thoại xong thì thâm thở ra một hơi, anh ta nói với chính mình, anh ta không phải khuất phục vì uy hiếp của cậu chủ nhỏ, anh ta là vì nghe thấy những lời trượng nghĩa của cậu chủ nhỏ ban nãy, anh ta là vì nhìn thấy phân trách nhiệm và khí thế của cậu chủ nhỏ nên mới quyết định phối hợp với cậu ấy.

“Chuyện gì?” Điện thoại kết nối xong, giọng nói lạnh lùng của cậu ba Nguyễn truyền tới.

Lúc này, giọng của cậu ba Nguyễn nghe không có mấy khác biệt với bình thường, nhưng nghe vào trong tai Cố Ngũ lại khiến anh ta kinh hồn khiếp đảm.

“lão đại? Anh tới rồi sao?” Cố Ngũ tránh nặng tìm nhẹ, không trực tiếp trả lời anh, mà là hỏi ngược lại một câu.

“Tôi tới Diêm Môn rồi, lối vào có mai phục, cậu không biết?” Cậu ba Nguyễn há lại dễ lừa cho qua như vậy, Cố Ngũ tránh vấn đề của anh, lần này anh hỏi càng thêm trực tiếp.

“lão đại, anh đã đến rồi, vậy em ra ngoài đón anh.” Cố Ngũ thực sự nói không ra những lời lừa lão đại, cho nên mới lại tránh đi câu hỏi của anh, hơn nữa anh ta nói muốn ra ngoài đón anh, những lời này vẫn là có chút ý tứ đặc biệt.

“Cậu dẫn Đường Minh Hạo ra ngoài.” Cậu ba Nguyễn dừng lại một chút, sau đó mới trả lời một câu.

Yêu cầu này của cậu ba Nguyễn thật là…

Đường Minh Hạo nghe thấy yêu cầu anh đưa ra cũng có chút nghệch mặt, không phải chứ?

Nguyễn Hạo thần không định vào?

Hơn nữa anh còn muốn đưa nó ra ngoài?

Nếu bây giờ nó ra ngoài, thì cái hố Đại Xuân đào trước đó há chẳng phải trở thành chuẩn bị cho nó sao.

Nguyễn Hạo thần cố ý đi?!

Cố Ngũ nghe thấy lời của lão đại, đôi mắt nhanh chóng nhìn sang Đường Minh Hạo, bờ môi Cố Ngũ rõ ràng cong lên, sắc mặt có vài phân vui vẻ khi người gặp họa.

Cái bẫy mà tiểu ác ma dốc lòng bố trí đến cuối cùng chẳng lẽ đều trở thành chuẩn bị cho mình sao?!

Vậy thật sự là quá vui rồi.

“Lúc này cự tuyệt thì lão đại sẽ càng nghi ngờ.” Cố Ngũ áp sát vào tai Đường Minh Hạo, cực lực đè thấp giọng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.