Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2434



Chương 2434

Trước đây anh chưa từng nghĩ tới phương diện đó, hoặc là anh căn bản không dám nghĩ, anh cho rằng ông trời cho mình một đứa con gái thì đã là rũ lòng thương lớn nhất với mình rồi, anh thế nào cũng không dám nghĩ tới, anh lại có một đôi long phượng thai.

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Đường Minh Hạo, anh kinh ngạc, cũng vui mừng, Đường Minh Hạo và Đường Vũ Kỳ cùng tuổi, lại có thể khiến Tô Khiết luôn lo lắng, cho nên, thân phận của nó đã rất rõ ràng rồi.

Mặc dù nó luôn đeo kính đen, anh nhìn không rõ dáng vẻ nó.

Nhưng ánh mắt đầu tiên, anh đã chắc chắn thân phận của nó.

Thực ra, tâm trạng anh hoàn toàn không bình tĩnh như anh thể hiện ra ngoài, trong lòng anh ngược lại vô cùng chấn động, tậm trạng cực kỳ kích động, con trai anh, con trai của Nguyễn Hạo thần anh, con trai của anh và cô!!

Hơn nữa đứa con trai này của anh còn rất lợi hại, lại còn đào bẫy, thiết lập mai phục cho anh!!

Anh phải thừa nhận bẫy và mai phục đều cực kỳ thành công, nếu người vừa rồi đi vào không phải anh mà là người khác thì nhất định sẽ không phát hiện bất thường

Diêm Môn là địa bàn của anh, anh là lão đại Diêm Môn, tên nhóc này lần đầu tiên tới, còn là bị người của Diêm Môn bắt cóc tới, lại có thể khiến toàn bộ người của Diêm Môn nghe lời mình, hơn nữa còn có thể khiến người của Diêm Môn mai phục phục kích anh?!

Thậm chí ngay cả Cố Ngũ cũng nghe lời nó, lúc Cố Ngũ gọi điện thoại cho anh trước đó nhất định đã biết thân phận của tên nhóc này rồi, nhưng lại không nói gì với anh.

Trước đó anh ở lối vào Diêm Môn gọi điện cho anh ta, anh ta rõ ràng biết hết, rõ ràng đang nhìn anh qua camera giám sát, nhưng lại tránh nặng tìm nhẹ, không nói gì cả.

Bất kể tên nhóc này dùng cách gì, thì đó cũng là bản lĩnh của nó.

Nó quả thực có chút bản lĩnh, cho nên, anh sẽ không vì nó nhỏ mà hoài nghi năng lực của nó.

Anh rất tin tưởng, ở Diêm Môn, bất kể là Cố Ngũ, hay là những người khác, đều không có khả năng đào bẫy, lập mai phục cho mình, cũng không có khả năng chủ động giúp Đường Minh Hạo làm những chuyện này.

Cho nên, tất cả những chuyện này tuyệt đối đều là chủ ý của nó, tuyệt đối là do nó nghĩ ra, càng là nó phân phó từng cái một.

Cố Ngũ và những người khác chỉ có thể nghe nó phân phó.

Nếu tất cả đều do nó sắp xếp, vậy đứa con trai này thật sự khiến anh cảm thấy kiêu ngạo.

Đường Minh Hạo nghe thấy câu trả lời vô cùng chắc chắn không chút nghi ngờ của Nguyễn Hạo thần thì thực ra rất hài lòng, nhưng nó không muốn mình thể hiện ra quá rõ ràng, không muốn để anh nhìn ra nó hài lòng.

Nó nhìn anh, cố ý nhếch môi: “Ông nghĩ thật đẹp, muốn nhặt miễn phí đứa con trai lớn như vậy? Ông muốn nhận, tôi còn không thừa nhận đâu.”

“Khụ…” Cố Ngũ trực tiếp bị nước miếng của mình làm sặc, cái gì mà nhặt miễn phí đứa con trai lớn như vậy chứ, vốn chính là con trai của lão đại mà.

Nhưng đứa nhỏ đã lớn vậy rồi, lão đại lại còn không biết, chuyện này quả thực nói không thông.

“Con có thừa nhận hay không không quan trọng.” Nguyễn Hạo thần nhàn nhạt nhìn nó, giọng cực kỳ bình thản, cũng cực kỳ đáng đánh đòn, rất rõ ràng cậu ba Nguyễn không có chút tự giác dỗ con nít nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.