Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2508



Chương 2508

Hơn nữa cẩn thận quan sát thì cô công chúa này cũng khá xinh đẹp.

Bà cụ Nguyễn là người khôn khéo, đương nhiên nhìn ra được cô công chúa này là người không có chủ kiến, như vậy ngược lại càng tốt, chỉ cần Hạo thần bọn họ cưới công chúa này, đến lúc đó mọi thứ đều do Hạo thần quyết định.

Nếu cô công chúa này quá mạnh mẽ thì bà mới phải lo.

“Tôi muốn…” Tuy Trình Nhu Nhu không quá thông minh, nhưng lúc này thấy bà cụ Nguyễn có thái độ như thế, cũng biết rõ ông cụ Nguyễn bà cụ Nguyễn đồng ý chuyện này.

“Công chúa chúng tôi đã đích thân đến đây, đương nhiên đã vô cùng có thành ý rồi, Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi đồng ý liên hôn cùng Nguyễn thị.” Bùi Doanh lại ngắt lời Trình Nhu Nhu một lần nữa.

Bà cụ Nguyễn nhìn Trình Nhu Nhu, hai mắt hơi lóe lên, cô công chúa này có địa vị gì trong Quỷ Vực Chi Thành không đó?

“Công chúa của chúng tôi rất ngây thơ, nói ra cũng không sợ ông cụ Nguyễn bà cụ Nguyễn cười, tôi đi theo bên người công chúa, đương nhiên phải giữ gìn hình tượng của công chúa.” Đương nhiên Bùi Doanh cũng nhận ra phản ứng của bà cụ Nguyễn, liên tục giải thích.

“Ừm, cô cũng rất chân thành.” Lúc này bà cụ Nguyễn mới bật cười, bà cụ Nguyễn rất đồng ý với những lời Bùi Doanh mới nói, nếu không phải Bùi Doanh ngắt lời công chúa, bà cũng có thể đoán được công chúa sẽ nói gì.

Làm một cô con gái, hơn nữa còn là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, có một số lời nói đúng là không nên nói ra, cho nên Bùi Doanh làm thế đúng là vì giữ hình tượng cho công chúa.

“Thành chủ giao công chúa cho tôi chăm sóc, chúng tôi không dám có bất cứ sơ suất nào.” Khi Bùi Doanh nói những lời này, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, trông có vẻ như là thật.

“Hôm nay các người đến nhà họ Nguyễn, cũng là ý của thành chủ sao?” Ông cụ Nguyễn là người trải qua sóng to gió lớn, hỏi một câu đúng ngay trọng tâm.

Trình Nhu Nhu nghe ông cụ Nguyễn nói, chột dạ muốn chết, theo bản năng cúi đầu xuống.

“Ông cụ Nguyễn nói gì thế, chuyện lớn như thế này, nếu thành chủ của chúng ta không đồng ý, sao chúng ta dám đến nhà họ Nguyễn chứ.” Bùi Doanh vẫn không hề thay đổi sắc mặt, nói dối mà mặt không đỏ tim không đập nhanh.

“Nói thật, sau khi thành chủ chúng tôi biết được chuyện sáng hôm nay xong, vốn đã rất tức giận, thành chủ còn định trút giận thay cho công chúa, công chúa đã cản tlại, cũng là công chúa chúng tôi nói thích tổng giám đốc Nguyễn, thành chủ đang rất giận tổng giám đốc Nguyễn, đương nhiên là không đồng ý, nhưng thành chủ lại rất thương công chúa, cuối cùng thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý với công chúa, cho nên chúng tôi mới dám đến nhà họ Nguyễn cùng với công chúa.” Bùi Doanh giải thích câu nào cũng vô cùng hợp lý, ít nhất nghe không có vấn đề gì cả.

Bùi Doanh cũng thấy được hành động cúi đầu vì chột dạ mà Trình Nhu Nhu đã làm khi nãy, cô cố ý quay sang nhìn Trình Nhu Nhu, lại càng cười vui vẻ hơn: “Công chúa của chúng tôi rất ngây thơ, nhưng lại vô cùng kiến quyết về chuyện này, lúc trước thì cố gắng thể hiện trước mặt thành chủ, bây giờ thì lại biết ngượng ngùng rồi.”

Bùi Doanh đã biến hành động cúi đầu vì chột dạ của Trình Nhu Nhu thành xấu hổ.

Bà cụ Nguyễn là người vô cùng khôn khéo, bà cụ Nguyễn cũng nhận ra được hành động lúc nãy của Trình Nhu Nhu, trong lòng cũng có hơi nghi ngờ, bây giờ nghe Bùi Doanh giải thích như thế, lại cười cười: “Công chúa thật thà thật.”

Bà cụ Nguyễn nhìn Trình Nhu Nhu, cười vô cùng vui vẻ, lúc trước bà thật sự chướng mắt Trình Nhu Nhu, bây giờ càng nhìn lại càng hài lòng về Trình Nhu Nhu hơn, cô công chúa này càng ngây thơ thì sau này lại càng dễ khống chế.

Đối với Hạo thần hay bọn họ thì cũng đều là tốt nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.