Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2517



Chương 2517

Ông cụ Nguyễn nhận lấy lá thư rồi mở ra ngay, quả nhiên bên trong là giấy đăng ký kết hôn, hơn nữa còn là hai bản.

“Ông cụ Nguyễn, bà cụ Nguyễn, đây là giấy đăng ký kết hôn của Quỷ Vực Chi Thành, phía trên còn có con dấu của chúng tôi, chỉ cần ông bà cụ Nguyễn ký tên vào đây là được.” Bùi Doanh liếc nhìn giấy đăng ký kết hôn, rồi mỉm cười giải thích.

“Đây chỉ là một hình thức, nhưng nó có thể làm cho mối quan hệ giữa nhà họ Nguyễn và Quỷ Vực Chi Thành càng thêm vững chắc.” Bùi Doanh thật sự rất thông minh, biết lúc này không thể cứng rắn được nữa, mà thái độ phải mềm mỏng thỏa đáng, hơn nữa cô cảm thấy giờ phải cho ông bà cụ Nguyễn nhận ra một số lợi ích khi cưới công chúa bọn họ.

“Ông cụ Nguyễn, bà cụ Nguyễn, nếu hai nhà sắp thành thông gia với nhau, thì tôi cũng có một chuyện muốn nói thẳng hai người, thật ra giờ nội bộ Quỷ Vực Chi Thành hơi hỗn loạn, dù gì thành chủ cũng bỏ bê công việc rất nhiều năm rồi, sở dĩ thành chủ đồng ý cho chúng tôi tới đây bàn chuyện kết hôn, là vì ông ấy xem trọng năng lực của tổng giám đốc Nguyễn, thành chủ chúng tôi hy vọng tổng giám đốc Nguyễn có thể giúp công chúa chúng tôi giành lại một số quyền lợi trong Quỷ Vực Chi Thành.”

Ông cụ Nguyễn nghe Bùi Doanh nói thế, thì nhất thời sáng mắt, thật ra ông vốn có chủ ý này, nhưng trước đó ông vẫn hơi lo lắng, nếu là ý của thành chủ, thì chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề.

“Tất nhiên rồi, năng lực của Hạo thần nhà chúng tôi thì rõ như ban ngày, nên thành chủ cứ yên tâm.” Ông cụ Nguyễn vốn hơi buồn bực bỗng cười nói.

Trên mặt bà cụ Nguyễn cũng nở nụ cười hài lòng.

“Chúng ta ký tên vào giấy đăng ký kết hôn này trước, thì chuyện này xem như đã được định đoạt, chúng tôi sẽ liên hệ với phóng viên, để tổ chức buổi họp báo, công khai chuyện kết hôn.” Giờ ông cụ Nguyễn chẳng còn bất mãn nữa, ngược lại còn tích cực hơn Bùi Doanh, cầm thẳng cây bút trên bàn lên, ký tên mình vào giấy đăng ký kết hôn.

Quản gia thầm lắc đầu, thở dài trong lòng, cậu chủ thật đáng thương, cứ thế bị ông cụ bán đi, nếu cậu chủ biết được, chắc chắn sẽ rất đau lòng và khổ sở.

Nhưng ông không biết đến lúc đó cậu chủ sẽ làm thế nào? Liệu anh có thật sự kết hôn với công chúa Quỷ Vực Chi Thành không?

Quản gia cực kỳ lo lắng, nhưng ông cụ Nguyễn thì chẳng hề để tâm, bởi vì ông ta thật sự chưa từng nghĩ cho Nguyễn Hạo thần, lúc nào ông ta cũng chỉ nghĩ đến lợi ích nhà họ Nguyễn.

Ông cụ Nguyễn ký tên xong, thì đẩy giấy đăng ký kết hôn tới trước mặt Bùi Doanh: “Tôi ký xong rồi, chẳng phải cô cũng nên đưa cho thành chủ các cô ký tên à?”

“Giờ thành chủ chúng tôi không có ở đây, đợi tôi cầm về rồi, sẽ đưa cho thành chủ ký tên, sau đó sẽ gửi một bản cho ông.” Bùi Doanh nhìn chữ ký của ông cụ Nguyễn trên giấy đăng ký kết hôn, trong lòng vô cùng mãn nguyện, vì ông cụ Nguyễn là người ký tên, nên bên Quỷ Vực Chi Thành cũng phải do phải do bề trên ký, cô biết chắc chắn thành chủ sẽ không ký.

Hơn nữa bọn cô cũng không thể gặp được thành chủ, Bùi Doanh nghĩ đợi bọn cô quay về rồi, sẽ tùy tiện ký vào đây, rồi gửi một bản tới nhà họ Nguyễn, dù gì ông bà cụ Nguyễn cũng không biết chữ ký của thành chủ.

Ngay cả Trịnh Hùng cũng chưa nhìn thấy chữ ký của thành chủ, huống chi là người ngoài.

Sở dĩ Bùi Doanh để ông cụ Nguyễn ký tên vào giấy đăng ký kết hôn, là vì lo sợ ông cụ Nguyễn sẽ hối hận, nên muốn dùng nó để hạn chế ông, xem như là một công cụ dùng để uy hiếp.

“Được, nếu chuyện kết hôn giữa hai nhà chúng ta đã được định đoạt, không bằng tìm một cơ hội, để tôi gặp mặt thành chủ các người, rồi bàn bạc kỹ lưỡng chuyện kết hôn.” Ông cụ Nguyễn nhắc đến chuyện gặp mặt thành chủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.