Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2521



Chương 2521

“Được, tôi sẽ làm theo lời bà.” Ông cụ Nguyễn không hề do dự, đồng ý ngay.

Ông cụ Nguyễn ngừng một lát, thấy trong phòng không có người ngoài, thì nói nhỏ: “Bà nói thử xem, lần này chúng ta có nên giải quyết thẳng Tô Khiết không?”

“Chuyện này vẫn chưa đến mức gây ra án mạng.” Bà cụ Nguyễn khẽ mím môi, ngẫm nghĩ một lúc, rồi trầm giọng nói: “Chẳng phải trong các ngôi làng nhỏ ở vùng núi xa xôi có rất nhiều người mua bán phụ nữ à? Không bằng chúng ta nghĩ cách bán cô ta tới mấy nơi đó, để cô ta không bao giờ quay lại được nữa! Chỉ như vậy mới có thể diệt trừ hậu hoạ mãi mãi!”
“Tô Khiết xấu xí như vậy, e là không có ai cần đâu.” Ông Nguyễn nhếch môi, lời nói có sự chế giễu không thể rõ ràng hơn nữa.

“Yên tâm, sẽ có người cần thôi, những người đó mua phụ nữ về đều là để nối dõi tông đường, không cần xinh đẹp đâu.” Lúc này giọng của bà Nguyễn rõ ràng có hơi thấp, nhưng vẫn rất rõ ràng.

Vì vậy, như này là bà Nguyễn hoàn toàn không quan tâm đ ến việc Tô Khiết còn sống hay đã chết, bà Nguyễn biết rõ đám người hung tàn trên núi đó mua phụ nữ về là để nối dõi tông đường, Tô Khiết không thể sinh con, nếu đến lúc đó mà Tô Khiết không sinh được, vậy hậu quả chắc chắn sẽ rất thảm, rất thảm.

Không thể không nói, nói về độ ác độc, bà Nguyễn hơn ông Nguyễn là điều không thể nghi ngờ, quả thực là rất ác độc, quá ác độc rồi!!

“Nhưng Tô Khiết không thể sinh con mà.” Ông Nguyễn ngơ ra, vô thức nói một câu, ông Nguyễn đã nghĩ đến cả hậu quả của việc này rồi.

“Việc không thể sinh con không thể nhìn vẻ bề ngoài mà phán đoán được, chỉ cần tìm một nơi đáng tin, không để nó chạy về là được rồi.” Lúc này ánh mắt bà Nguyễn rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức gần như không thể tìm ra điểm khác thường nào, rất rõ ràng bà Nguyễn không hề cảm thấy mình làm chuyện này quá đáng đến nhường nào, chỉ e là trong mắt bà ta còn sẽ cảm thấy là do Tô Khiết tự mình chuốc lấy.

“Được, vậy cứ làm theo lời bà nói.” Lúc ông Nguyễn nói lời này lại còn mỉm cười, cũng không biết là đã nghĩ đến chuyện vui gì.

“Vậy bé gái đó ông tính làm thế nào?” Bà Nguyễn nghĩ đến đứa bé kia, chuyện của đứa bé cũng buộc phải giải quyết nhanh chóng.

“Đưa con bé về nước đi, rồi tìm người chăm sóc cho nó, đừng để nó tiếp xúc với người khác.” Ông Nguyễn gần như không nghĩ nhiều, nói thẳng ra quyết định của mình, trực tiếp đưa đứa bé đi, sau đó tìm người chăm sóc, còn không để đứa bé tiếp xúc với người ngoài, vì vậy sự chăm sóc mà ông Nguyễn nói thật ra cũng chỉ là giám sát mà thôi.

“Bây giờ cũng chỉ có thể như vậy, như vậy đối với Hạo thần, đối với đứa bé đều là tốt nhất.” Bà Nguyễn khẽ thở dài một hơi.

Đó là con của Hạo thần, cũng là con cháu của nhà họ Nguyễn bọn họ, nói thật bà ta cũng có chút không nỡ, nhưng bây giờ là tình huống đặc biệt, có một số chuyện bọn họ bắt buộc phải làm.

Đợi Hạo thần cưới được công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó tự nhiên sẽ có con của hai đứa, lúc đó cháu trai cháu gái bọn họ cũng sẽ không thiếu.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà ông Nguyễn và bà Nguyễn đã thay người khác quyết định số mệnh của họ.

Lúc này quản gia đứng ở bên ngoài cửa, giọng nói của ông Nguyễn và bà Nguyễn tuy không lớn, nhưng quản gia vẫn nghe được chút ít, nội dung đại khái đều đã nghe rõ rồi.

Quản gia chỉ cảm thấy sợ hãi, toàn thân lạnh lẽo, không ngờ ông chủ và bà chủ lại muốn hại mợ chủ, hơn nữa còn đưa cô chủ nhỏ đi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.