Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2547



CHƯƠNG 2547

Tô Khiết lại hơi xấu hổ.

Bởi vì ông cụ Nguyễn đã tự quyết định chuyện hôn nhân giữa Nguyễn Hạo thần và công chúa Quỷ Vực Chi Thành, vốn mọi người còn đang rầu không có cách nào để giải quyết, ai cũng đều đang lo lắng, bây giờ lại hoàn toàn vứt chuyện đó ra sau đầu, không còn gì hạnh phúc hơn đoàn viên.

“Ui, xem ra con về quá đúng lúc rồi, cả gia đình đang hòa thuận vui vẻ, sao có thể thiếu con được.” Đường Lăng vừa vội vã quay về nhìn thấy bầu không khí trong phòng khách xong cũng hơi ngẩn người, nhưng sau đó anh lại bật cười, cậu cả Đương trước giờ luôn quý chữ hơn vàng, bây giờ ở nhà chắc chắn sẽ không kiệm lời nữa.

“Con cũng về rồi.” Ông cụ Đường nhìn Đường Lăng, thở phào nhẹ nhõm, Đường Lăng quay về vào lúc này chắc cũng là vì chuyện của Nguyễn Hạo thần.

Tuy Nguyễn Hạo thần nói anh sẽ tự giải quyết, nhưng ông cụ Đường cũng không yên tâm, dù sao Quỷ Vực Chi Thành không phải dễ đối phó, bây giờ Đường Lăng đã về, Đường Lăng bàn bạc với Nguyễn Hạo thần, hai người dù sao cũng hơn là một mình Nguyễn Hạo thần.

“Vâng, con về rồi.” Đường Lăng gật đầu nhẹ, tuy ông cụ Đường không nói gì, nhưng Đường Lăng vẫn hiểu rõ ý của ông nội.

Cho dù là vì Tô Khiết, hay là vì tình cảm anh em với Nguyễn Hạo thần, anh chắc chắn không thể bỏ mặc chuyện này,

“Nếu tôi mà không về, có phải người nhà của tôi sẽ bị ai đó bắt cóc đi mất không?” Đường Lăng nhìn Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo, cố ý cười nói.

“Cậu ơi, không thể nào, cậu mãi mãi là cậu tốt nhất, thân thiết nhất của bọn con.” Từ trước đến giờ miệng Đường Vũ Kỳ luôn rất ngọt, rất biết dỗ người khác.

Mọi người nghe Đường Vũ Kỳ nói, lại nhịn không được bật cười lần nữa.

Ông cụ Đường cũng cười ra tiếng, nhưng rốt cuộc trong lòng ông vẫn còn đang lo chuyện của Nguyễn Hạo thần, ông đứng dậy, nhìn Nguyễn Hạo thần và Đường Lăng, trầm giọng nói: “Lăng, Hạo thần, hai đứa vào phòng sách với ông.”

Ông cụ Đường không muốn để những người khác lo lắng theo, nhất là không muốn nói chuyện đó trước mặt hai đứa nhỏ, dù sao người nhà họ Nguyễn cũng là người thân của hai bé.

“Vâng.” Đường Lăng hiểu rõ ý của ông nội anh, lập tức gật đầu đồng ý.

Nguyễn Hạo thần cũng hiểu rõ ý của ông cụ Đường, anh biết ông cụ Đường muốn giúp anh, nhưng anh lại muốn tự giải quyết chuyện này.

“Ông Đường, con biết rõ ý tốt của ông.” Nguyễn Hạo thần thu nụ cười lại, thay bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Nhưng con sẽ tự giải quyết chuyện này.”

“Cái thằng nhóc này sao con lại cứng đầu như thế, con muốn tự giải quyết như thế nào? Không lẽ con đối đầu trực tiếp với Quỷ Vực Chi Thành sao? Vậy thì con phải đánh thắng Quỷ Vực Chi Thành mới được.” Tính tình bà cụ Đường nóng nảy, nhịn không được mở miệng nói.

“Không nghiêm trọng đến thế, thật ra chuyện này cũng không khó giải quyết đến thế.” Nguyễn Hạo thần hơi trầm mắt xuống, lúc này trong lòng anh cũng đã trầm xuống, nhưng có một số việc đã quyết định rồi thì anh sẽ không do dự nữa, sẽ không còn kiêng dè bất cứ thứ gì nữa.

“Con nói vậy là có ý gì? Không khó giải quyết? Cái này mà còn không khó giải quyết sao?” bà cụ Đường sửng sốt, trong lúc nhất thời cũng không hiểu ý Nguyễn Hạo thần.

“Hạo thần, anh định làm gì?” Đường Lăng và Nguyễn Hạo thần làm anh em gần ba mươi năm, Đường Lăng chắc chắn rất hiểu về Nguyễn Hạo thần.

Tô Khiết cũng dời mắt sang nhìn Nguyễn Hạo thần, lúc ở sân bay Nguyễn Hạo thần đã nói anh sẽ giải quyết, cô hơi anh giải quyết như thế nào thì anh lại không nói.

Nguyễn Hạo thần muốn làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.