Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2591



CHƯƠNG 2591

“Hạo thần, đây là con của cháu, chẳng lẽ cháu cũng từ bỏ con của mình sao?” Bên kia giọng của bà cụ Nguyễn vẫn dịu dàng, nhưng trong lời nói của bà cụ Nguyễn mang theo sự uy hiếp.

Nguyễn Hạo thần mím chặt môi, khuôn mặt trầm xuống, con ngươi lạnh băng vô cùng dọa người khác.

“Hạo thần, cháu nên quay về nhà thăm một chút đi, đây là lần đầu tiên đứa nhỏ này đến nhà họ Nguyễn nên chưa thích ứng được, bà cũng sợ mình dọa sợ nó.” Bà cụ Nguyễn nhìn video phát sóng trực tiếp có thể thấy rõ phản ứng của Nguyễn Hạo thần, vì thế sự uy hiếp trong lời nói của bà cụ Nguyễn càng thêm rõ ràng.

Nguyễn Hạo thần đột nhiên cười lạnh một tiếng, nụ cười vô cùng lạnh băng, tràn đầy châm chọc, không, dù sao anh cũng từng người thân, bọn họ lại uy hiếp anh?

Bọn họ bắt con của anh, sau đó uy hiếp anh quay về nhà họ Nguyễn, vậy thì chuyện anh tổ chức họp báo tuyên bố sẽ trở thành một trò cười.

Bọn họ thật sự có thể làm chuyện với anh!!

Người thân?!!! Thật là châm chọc!!

Ở trong mắt bọn họ thì sợ là từ trước đến nay cũng có thứ gọi là người thân, bọn họ biết rõ Vũ Kỳ là con của anh, biết Vũ Kỳ là mang dòng máu nhà họ Nguyễn, nhưng bọn họ đã làm gì Vũ Kỳ?

Bọn họ bắt Vũ Kỳ đi, muốn con cái và ba mẹ chia xa, bọn họ muốn đưa Vũ Kỳ đến một nơi xa lạ sống một mình.

Hiện tại bọn họ còn bắt được Vũ Kỳ, dùng Vũ Kỳ uy hiếp anh?

Sao bọn họ có thể tàn nhẫn như vậy, chẳng lẽ trái tim của bọn họ làm bằng đá sao?

“Anh ba, sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Cậu năm Tào vẫn luôn đứng bên cạnh Nguyễn Hạo thần nên phát hiện cảm xúc của Nguyễn Hạo thần thay đổi, cậu năm Tào nhìn dáng vẻ của Nguyễn Hạo thần thì cũng sợ hãi hít một hơi.

Anh ta và anh ba quen biết nhau lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh ta thấy anh ba đáng sợ như thế.

Lúc này cậu năm Tào còn sợ hãi, huống chi là những phóng viên này.

Trước đó những phóng viên này thấy Nguyễn Hạo thần không còn là tổng giám đốc nữa Nguyễn thị nên không kiêng dè như bình thường, cả đám cố chen lên phía trước, hiện tại bọn họ nhìn thấy dáng vẻ của Nguyễn Hạo thần thì sợ đến mức hai châm mềm nhũn, không dám chen lên nữa.

Có mấy người nhát gan còn lùi lại mấy bước theo bản năng, bởi vì lúc này cậu ba Nguyễn thật sự rất đáng sợ, dáng vẻ của cậu ba Nguyễn giống như muốn ăn thịt người bất cứ lúc nào.

Lúc nãy phóng viên Lỗ cố đưa điện thoại đến bên tai Nguyễn Hạo thần, hiện tại phóng viên Lỗ nhìn thấy Nguyễn Hạo thần như vậy thì hai tay run rẩy, tay vốn đưa đến bên tai Nguyễn Hạo thần cũng thu lại.

“Nguyễn Hạo thần, cháu mau trở về đi, nếu cháu không quay về thì ông lập tức đưa con nhóc này đi để cháu không gặp được nó nữa.” Mà lúc này giọng của ông cụ Nguyễn truyền tới, tuy rằng lúc này điện thoại của phóng viên Lỗ và Nguyễn Hạo thần cách nhau một khoảng, nhưng Nguyễn Hạo thần vẫn nghe rõ lời ông cụ Nguyễn nói.

Cậu năm Tào đứng bên cạnh Nguyễn Hạo thần cho nên cũng nghe thấy ông cụ Nguyễn nói.

“Mẹ nó, bọn họ thật là quá đáng, đó là…” Cậu năm Tào vốn tức giận, lúc này không nhịn được mắng chửi, đó là con gái ruột của anh ba, mang dòng máu của nhà họ Nguyễn, ông cụ Nguyễn lại muốn đưa con gái của anh ba đi, thật là quá đáng, quá độc ác.

Cậu năm Tào suýt nữa nói ra chuyện đứa nhỏ, cậu năm Tào thấy Nguyễn Hạo thần vẫn chưa công khai chuyện đứa bé, chắc chắn không thể nói trong trường hợp này được, cho nên cậu năm Tào cố gắng nuốt xuống lời định nói.

“Anh ba, hiện tại làm sao bây giờ?” Nuốt lời định nói là một chuyện rất đơn giản, nhưng dưới tình huống này phải làm sao bây giờ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.