Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2632



CHƯƠNG 2632

Vũ Kỳ nhà cô là hạt dẻ cười của mọi người, để Vũ Kỳ chơi cùng với Nguyễn Hạo thần, Nguyễn Hạo thần không có thời gian để suy nghĩ những chuyện phiền lòng đó nữa rồi.

“Đúng đó đúng đó, ba chơi với con đi.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe thấy thì lập tức hưng phấn hoan hô, cô bé đã lớn như vậy rồi, đến bây giờ ba vẫn còn chưa chơi cùng cô bé.

Lần nào cô bé nhìn thấy mấy bạn nhỏ khác cũng có ba dẫn đi chơi, lần nào cô bé cũng cảm thấy vô cùng ghen tị.

“Được rồi, để ba chơi cùng công chúa nhỏ nào.” Nguyễn Hạo thần nhìn dáng vẻ hưng phấn của công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ, khóe môi của anh cũng không nhịn được mà nâng lên.

Hiện tại anh có người mà mình yêu sâu đậm ở bên cạnh, có con trai có con gái, có nhiều người cần anh quan tâm, anh rất thỏa mãn.

Cuộc sống tốt đẹp như thế, thật sự không nên bởi vì những chuyện khác ảnh hưởng đến tâm trạng.

Anh đã từng nói, đã lựa chọn cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, vậy liền cắt đứt sạch sẽ, bởi vì anh không thể để cho người anh yêu lại phải chịu tính toán và khi dễ của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn.

Anh càng không hy vọng tương lai của con anh lại giống như anh, trở thành công cụ của ông cụ Nguyễn, anh không muốn con của anh bị ông cụ Nguyễn điều khiển tính toán.

Cho nên cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, anh không hề hối hận một chút nào hết.

Năm đó chuyện của mẹ anh làm cho trái tim anh hoàn toàn lạnh lẽo đối với nhà họ Nguyễn, khi đó anh muốn rời khỏi với mẹ mình, nhưng mà anh biết rằng nếu như anh đi với mẹ, ông cụ Nguyễn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mẹ, cho nên anh cũng chỉ có thể ở lại nhà họ Nguyễn.

Bây giờ anh chỉ thực hiện chuyện mà hai mươi năm vẫn chưa làm được.

Cùng lúc đó Đường Minh Hạo đang trên đường chạy đến bệnh viện, nhưng mà lúc đi ngang qua cửa hàng, Đường Minh Hạo lại kêu Tiểu Lưu dừng xe lại.

“Cậu chủ nhỏ, sao vậy? Không phải là đến bệnh viện hả, ở đây còn cách bệnh viện rất xa.” Cố Ngũ có hơi ngơ ngác, vô cùng khó hiểu mà nhìn Đường Minh Hạo, cậu chủ nhỏ hùng hùng hổ hổ muốn đi tìm ông cụ Nguyễn tính sổ, tại sao đi nửa đường lại dừng lại.

“Tôi cần phải ngụy trang một chút, bây giờ không có người nào biết tôi, nhưng mà sau khi khi ba mẹ tôi ở cùng một chỗ thì chắc chắn sẽ công khai thân phận của tôi, lúc đó chắc chắn có rất nhiều người nhận ra tôi, cho nên ngày hôm nay tôi cần phải ngụy trang một chút, tránh để sau này bị người ta bàn tán.” Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ một chút, bây giờ ngược lại kiên nhẫn giải thích, bởi vì thằng nhóc còn cần Cố Ngũ đi mua đồ giúp cho nó.

Cố Ngũ hoàn toàn sửng sốt, cậu chủ nhỏ còn muốn ngụy trang hả? Trước khi cậu chủ nhỏ đi tìm người ta tính sổ lại còn có thể nghĩ đến chuyện muốn ngụy trang, cậu chủ nhỏ cân nhắc chu đáo như vậy, anh ta cũng không nghĩ tới.

Đúng là anh ta còn không bằng một đứa nhỏ năm tuổi nữa mà.

“Cậu chủ nhỏ nói rất đúng, nên ngụy trang một chút.” Sau khi Cố Ngũ lấy lại tinh thần thì liên tục gật đầu, giờ phút này Cố Ngũ đối với Đường Minh Hạo lại càng bội phục thêm, không hổ là con trai của lão đại và bà chủ nhà anh ta, quả nhiên lợi hại.

“Chú đi mua cái mũ giúp cho tôi, mua một cặp kính mắt, lại mua thêm cây bút kẻ mày màu cà phê.” Cậu chủ nhỏ Đường Minh Hạo nghiêm túc dặn dò.

“Tại sao lại phải mua chì kẻ mày?” Cố Ngũ không hiểu, mua mũ mua kính râm thì anh ta có thể hiểu được, nhưng mà tại sao cậu chủ nhỏ lại muốn mua chì kẻ mày, chẳng lẽ cậu chủ nhỏ muốn vẽ lông mày hả?

Chẳng lẽ ngay cả lông mày cũng phải ngụy trang? Không cần phải tỉ mỉ như thế đó chứ?

Nhưng mà tại sao lại phải là màu cà phê?

Cậu chủ nhỏ vẽ lông mày thành màu cà phê có đẹp không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.