Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2654



Chương 2654

Bà Nguyễn cảm thấy đứa trẻ như vậy nên dạy dỗ nghiêm khắc, đương nhiên, bà ta lại gián tiếp ám chỉ Tô Khiết dạy con không ra gì thêm lần nữa.

Tô Khiết dạy con chẳng ra gì, lúc ở công ty, bé gái kia đã mạnh miệng cãi bọn họ. Còn bé trai này thì lúc nào cũng trực chờ bắt bẻ bà ta, bây giờ còn cố ý tới quấy rối.

Bà Nguyễn càng thêm khẳng định Đường Minh Hạo tới đây quấy rối là ý của Tô Khiết.

Nhưng nếu đứa bé này là con của Nguyễn Hạo thần thật thì chuyện này nhất định cần bàn bạc kỹ hơn, dù sao thì bà ta không thể để công chúa Quỷ Vực Chi Thành biết Nguyễn Hạo thần đã có hai con.

“Mẹ tôi dạy tôi thế nào không đến lượt bà nói này nói nọ.” Đường Minh Hạo kiên quyết không cho người khác nói xấu mẹ mình, mấy câu nói móc ác ý này của bà Nguyễn cậu đều nghe hiểu.

Đồng thời Đường Minh Hạo cũng hiểu ra một chuyện, thật ra bà Nguyễn đã tin lời cậu vừa nói. Bà ta tin cậu là con của Nguyễn Hạo thần, cũng nghĩ đến mẹ cậu bé là Tô Khiết, thế nên mới nói móc như vậy.

Nhìn dáng vẻ hiện giờ của bà ta, Đường Minh Hạo không nhịn được cười nhạt trong lòng. Bà ta tin lời cậu nói, biết thân phận của cậu, sau đó phản ứng như vậy.

Lạnh nhạt, im lặng, thậm chí đã tính toán đâu ra đó. Đường Minh Hạo lại nghĩ đến lần đầu cậu đến nhà họ Đường và phản ứng của ông bà Đường.

Lúc đó mẹ cậu còn chưa kết hôn, ít nhất là lúc đó còn độc thân. Trong hoàn cảnh chưa biết ba hai đứa bé là ai, ông bà Đường thấy hai anh em cậu lại vô cùng mừng rỡ, kích động và phấn khích. Đó đều là tình cảm chân thành thắm thiết, hai anh em cậu đều cảm nhận được rất rõ ràng.

Ông bà Đường không quan tâm những thứ khác, chỉ thích hai anh em cậu, thích hai anh em họ!

Ngược lại, phản ứng của bà Nguyễn lại làm lòng người lạnh lẽo, còn có ông Nguyễn, cậu biết rằng ông ta giả vờ ngất xỉu. Khi cậu cầm khăn ướt tới lau miệng cho ông ta, ông ta có phản ứng. Lúc đó cậu còn thấy ông ta nhấc tay lên, chắc hẳn là muốn ngăn cản cậu, nhưng vì không muốn bị lộ nên cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Chuyện bà Nguyễn có thể nghĩ đến thì ông Nguyễn cũng có thể, thế nên bây giờ chắc chắn là ông ta đã biết thân phận của cậu bé. Nhưng đến giờ ông ta vẫn nằm im trên giường, không có phản ứng gì, trên mặt cũng không hề xuất hiện biểu cảm khác thường nào.

Đường Minh Hạo không biết nên nói ông ta giả vờ quá giống hay là vì ông ta quá vô tình. Nếu đổi lại là ông Đường, chỉ sợ ông ấy đã sớm bật dậy từ trên giường rồi.

Bảo sao ba cậu lại cắt dứt quan hệ với nhà họ Nguyễn. Hẳn là những năm này hai ông bà nhà họ Nguyễn đều đối xử với ba cậu như vậy.

Hiện giờ, Dương Minh Hạo chỉ cảm thấy ba mình quá đáng thương, cũng may ba cậu đã rời khỏi nhà họ Nguyễn. Sau này cậu và ba cậu sẽ không bị hai ông bà họ Nguyễn này tính kế nữa.

Dương Minh Hạo nghĩ đến điều này, chỉ cảm thấy lạnh lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu càng thêm tối tăm. Cậu nhìn chằm chằm ông Nguyễn đang giả vờ nằm bất tỉnh trên giường, tròng mắt hơi chuyển động: “Mẹ tôi dạy tôi làm người nhất định phải thành thật, không được nói dối, không được lừa gạt người khác.”

Đường Minh Hạo dừng lại một lát, sau đó nhanh chóng liếc mắt về phía đám phóng viên, ánh mắt cậu hơi tối lại, nói: “Nhưng ông Nguyễn và bà Nguyễn lại lừa gạt mọi người….”

“Mày nói bậy gì đó?” Bà Nguyễn nghe cậu nói vậy thì lập tức biến sắc, cắt ngang lời cậu.

“Mọi người đều có mắt nhìn, đều nhìn thấy rất rõ ràng, nên tôi không cần nói thêm gì nữa.” Lúc này trên mặt Đường Minh Hạo không còn vẻ ngây thơ vô tội nữa mà càng thêm lạnh lùng.

Đường Minh Hạo không hề dùng cách nói uyển chuyển như trước, hiện tại, cậu bé muốn dùng cách thẳng thắn nhất nhanh chóng giải quyết chuyện này.

“Sao đứa bé này lại không hiểu chuyện như vậy.” Bà Nguyễn nóng nảy, nếu cậu không phải con của Nguyễn Hạo thần, bà ta thật sự muốn đạp cậu bay ra ngoài. Không hiểu chuyện, không lễ phép thế này đều do Tô Khiết không biết dạy con, đây là trách nhiệm của cô, đều là lỗi của cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.