Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2688



Chương 2688

Lúc trước Đường Minh Hạo nói Cổ Vũ sẽ đến chậm nhất trong vòng một tiếng, hiện tại thời gian càng ngày càng gần, tâm trạng của mọi người cũng càng ngày càng kích động, còn nửa tiếng nữa, mọi người đã bắt đầu háo hức nhìn chằm chằm ra ngoài cửa.

Bà cụ Nguyễn không khỏi âm thầm cười lạnh, những người này nhìn háo hức như vậy, thật sự cho rằng Cổ Vũ sẽ tới sao? Nếu Cổ Vũ dễ mời như vậy thì không phải là Cổ Vũ nữa rồi, những người này thật dám nghĩ tới, quá nực cười.

Bà cụ Nguyễn cười lạnh, đúng vào lúc này, đột nhiên bên ngoài phòng bệnh truyền đến tiếng bước chân, sở dĩ giờ phút này mọi người có thể nghe thấy tiếng bước chân, một là vì bây giờ trong phòng thật sự rất yên tĩnh, hai là vì tiếng bước chân bên ngoài rất nhiều, rất lộn xộn, chắc chắn không phải là một người, vì vậy tiếng động không nhỏ, mà thật sự rất lớn, cảm giác giống như một đám người đang đến!!!

Bà cụ Nguyễn cười lạnh, đúng vào lúc này, đột nhiên bên ngoài phòng bệnh truyền đến tiếng bước chân, sở dĩ giờ phút này mọi người có thể nghe thấy tiếng bước chân, một là vì bây giờ trong phòng thật sự rất yên tĩnh, hai là vì tiếng bước chân bên ngoài rất nhiều, rất lộn xộn, chắc chắn không phải là một người, vì vậy tiếng động không nhỏ, mà thật sự rất lớn, cảm giác giống như một đám người đang đến!!!

Phòng bệnh của ông cụ Nguyễn chính là phòng bệnh VIP nhất, tầng này nhiều quy củ, theo lý thuyết, chắc hẳn sẽ không gây ra tiếng động lớn như vậy.

Tầng này không có nhiều người ở, người ở cũng đều là người có thân phận, không có người nào dám ồn ào như vậy, đám người này đến đây là muốn làm gì?

“Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì vậy?” Một phóng viên đứng ngoài cùng thò đầu ra nhìn, sau đó hoàn toàn khiếp sợ, có lẽ bởi vì quá mức kinh ngạc, giọng nói cũng cao lên mấy phần.

Bởi vì camera phát sóng trực tiếp đều hướng vào trong phòng bệnh, nên những người xem trực tiếp cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Sao vậy? Sao vậy? Xảy ra chuyện gì à? Là ai đến?”

“Nghe tiếng thì là có người đến, mà hình như không chỉ một người.”

“Là bác sĩ Cổ đến sao?”

“Chắc hẳn là bác sĩ Cổ, tiếng động thế này chắc chắn không phải là một người, bác sĩ Cổ đến không thể nào lại mang theo cả vệ sĩ?”

“Cho dù bác sĩ Cổ đến Bệnh viện số một, chắc chắn cũng là một mình, không thể nào dẫn theo nhiều người như vậy.”

“Vậy rốt cuộc là ai đến? Rốt cuộc là ai? Là người của nhà họ Dạ? Hay là người của bé đáng yêu?”

“Có phải là ba của bé đáng yêu không, môn chủ của Diêm Môn, bé đáng yêu đến bệnh viện đã mang theo không ít vệ sĩ, môn chủ của Diêm Môn ra ngoài, chắc chắn cũng sẽ mang theo không ít vệ sĩ.”

“Môn chủ của Diêm Môn đến cổ vũ cho bé đáng yêu sao?”

“Lâu vậy rồi mà môn chủ của Diêm Môn chưa từng xuất hiện, cũng không có bất kỳ động tĩnh gì, khả năng xuất hiện vào lúc này không lớn, vì vậy chắc hẳn không phải là môn chủ của Diêm Môn.”

“Vậy rốt cuộc là ai?”

“Rốt cuộc là ai?”

Bình luận trên mạng lập tức dồn dập, tất cả mọi người đều đang hỏi rốt cuộc là ai đến?”

Không chỉ người xem phát sóng trực tiếp không biết người đến là ai, mà ngay cả những người trong phòng bệnh cũng không biết người đến là ai.

Vốn dĩ trong phòng bệnh đã có không ít người, phóng viên của mấy tòa soạn cộng thêm thợ quay phim cũng phải mười mấy người.

Người của Diêm Môn đi cùng Đường Minh Hạo cũng chừng sáu bảy người, lại cộng thêm bảo vệ của nhà họ Dạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.