Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2718



Chương 2718

Lúc này trong bệnh viện, bà cụ Nguyễn vất vả lắm mới đuổi tất cả phóng viên ra ngoài, hiện tại thái độ của phóng viên với bà cụ Nguyễn hoàn toàn khác biệt, lúc trước phóng viên kiêng dè nhà họ Nguyễn, kiêng dè bà cụ Nguyễn, không dám nói bậy, không dám hỏi lung tung, cũng không dám làm càn.

Nhưng hiện tại Đường Minh Hạo vạch trần ông cụ Nguyễn giả vờ, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn muốn hãm hại cậu ba Nguyễn nên lên kế hoạch diễn kịch lừa gạt mọi người, hiện tại mọi người trên mạng đang mắng chửi ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn.

Hình tượng bà cụ Nguyễn vẫn luôn cố gắng duy trì đã lập tức bị phá hủy, có thể nói là mất hết danh tiếng.

Ông cụ Nguyễn vẫn luôn nằm ở trên giường, cho nên không bị phóng viên ép hỏi, nhưng điều này làm cho mọi người không hài lòng với ông cụ Nguyễn.

Ông cụ Nguyễn giả vờ ngất xỉu hãm hại cậu ba Nguyễn, bị vạch trần như thế mà còn giả vờ, nằm ở trên giường không nhúc nhích, đúng là không biết xấu hổ, ông coi người khác là đồ ngốc sao?

Hiện tại hơn một nửa cổ phần của Nguyễn thị nằm trong tay ông cụ Nguyễn, chuyện xấu của ông cụ Nguyễn truyền ra ngoài, hơn nữa cậu ba Nguyễn đã tuyên bố không quan tâm bất cứ chuyện gì của Nguyễn thị nữa, cổ phiếu Nguyễn thị lập tức giảm mạnh, còn có xu hướng giảm thêm, sợ là ngày mai giảm mạnh hơn.

Ông cụ Nguyễn chờ phóng viên rời đi hết, lúc này mới mở mắt ra nhìn thấy phòng bệnh cũng chỉ có bà cụ Nguyễn, ông nhanh chóng ngồi dậy từ trên giường: “Sao chuyện này lại biến thành như vậy?”

Trước đó ông cụ Nguyễn vẫn luôn nằm im trên giường, một mình bà cụ Nguyễn bị phóng viên ép hỏi, ông cụ Nguyễn lập tức hỏi bà cụ Nguyễn.

“Tôi cũng không biết vì sao lại biến thành như thế, đứa bé kia, do đứa bé kia giở trò, cũng không biết đứa nhỏ nghịch ngợm này từ đâu xuất hiện nữa.” Bà cụ Nguyễn đầy tức giận, lại không dám nổi giận với ông cụ Nguyễn.

“Rốt cuộc đứa nhỏ kia có phải là con của Hạo thần hay không?” Nhắc tới đứa nhỏ, con ngươi của ông cụ Nguyễn lóe lên, nói thật đứa nhỏ rất lợi hại, còn nhỏ tuổi đã làm việc chu đáo như thế, không có một lỗ hổng, hoàn toàn phá hủy kế hoạch của bọn họ.

“Hiện tại tôi cũng không biết rõ, lúc nãy nó nói trên người chảy dòng máu của nhà họ Nguyễn, hơn nữa hình như thằng bé này và con nhóc kia bằng tuổi nhau, tôi cho rằng nó là con của Hạo thần, tôi nghĩ nó và con nhóc kia là sinh đôi, nhưng sau đó nó nói mình không phải họ Nguyễn, hơn nữa cũng không theo họ của mẹ, xem ra nó không giống nói dối, cho nên tôi cũng không rõ lắm.” Bà cụ Nguyễn nói đến chuyện này thì không nhịn được nhíu mày lại, cho dù đứa nhỏ này là con của Hạo thần thì bà ta cũng không thích, quá nghịch ngợm, quá đáng ghét, không có quy tắc.

Hơn nữa cậu bé gian xảo giống như Tô Khiết, hiện tại bà ta không thích nổi đứa bé kia.

“Đứa nhỏ này rất thông minh, nếu nó là con của Hạo thần thì sau này vào công ty chắc chắn có thể đạt được thành tựu, có thể phát triển công ty tốt hơn.” Ông cụ Nguyễn vẫn nghĩ đến chuyện công ty: “Đứa nhỏ này so với Hạo thần thì chỉ có hơn chứ không kém.”

“Nhưng nó chưa chắc là con của Hạo thần, hơn nữa nó không có quy tắc, không chịu sự khống chế, ông dám cho nó vào công ty sao?” Bà cụ Nguyễn có thành kiến với Đường Minh Hạo rất lớn, mặc dù ông cụ Nguyễn nghĩ cho lợi ích của Nguyễn thị nhưng bà cụ Nguyễn phản bác theo bản năng.

“Tôi cảm thấy như vậy, nếu không thì vì sao nó lại quan tâm đến chuyện của Hạo thần chứ, hôm nay nó đến đây để vạch trần chúng ta, trút giận cho Hạo thần, nếu nó không phải là con của Hạo thần thì sao một đứa nhỏ năm tuổi có thể làm như vậy.” Ông cụ Nguyễn nằm ở trên giường suy nghĩ chuyện này, nghĩ tới nghĩ lui, ông cảm thấy đứa nhỏ này là của nhà họ Nguyễn, đương nhiên ông cụ Nguyễn cũng hy vọng đứa nhỏ này là của nhà họ Nguyễn.

Bởi vì ông cụ Nguyễn biết đứa nhỏ này thật sự thông minh, rất lanh lợi, hơn nữa còn tuổi nhỏ đã làm việc cẩn thận, tương lai chắc chắn có thành tựu lớn, Nguyễn thị cần một người như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.