Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2762



Chương 2762

“Không có, không có người nào chạm vào tôi hết.” Giáo sư Cổ lại nhanh chóng trả lời một câu, ông ta hơi dừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục nói: “Nhưng mà ngày hôm qua tôi vừa mới đến bệnh viện, người của bệnh viện Đệ Nhất lại vây xung quanh tôi, bọn họ cứ luôn đi theo tôi đến phòng bệnh, cho nên trong quá trình đó có chuyện gì xảy ra hay không tôi không chắc chắn cho lắm, bởi vì có quá nhiều người, mặc dù bọn họ không chạm vào tôi nhưng mà có mấy người vẫn luôn đứng cách tôi rất gần.”

Vào tình huống lúc ấy ông ta cũng không kiên nhẫn, nhưng mà những người đó thật sự đuổi không đi, ông ta không có cách nào khác.

Đường Lăng nghe thấy lời nói của giáo sư Cổ, hai mắt nhanh chóng trợn lên: “Giáo sư Cổ, ông kiểm tra xem có thứ gì đó được giấu trong quần áo hay là những gì mà ông đã mang đi vào ngày hôm qua không?”

Đường Lăng cảm giác ở bệnh viện Đệ Nhất, từ cổng bệnh viện đến phòng bệnh có nhiều người vây xung quanh giáo sư Cổ như thế, nếu như có người nào muốn ra tay thì vẫn có cơ hội ra tay.

Lúc ấy giáo sư Cổ chắc chắn không kiên nhẫn, cho nên tính cảnh giác sẽ bị giảm xuống, không dễ dàng phát hiện điểm khác thường.

Cho nên rất có thể bị người ta lợi dụng vào tình huống đó.

“Được, tôi đã biết rồi.” Giáo sư Cổ cũng không hỏi nhiều thêm cái gì, trực tiếp đồng ý, lúc này giáo sư Cổ vẫn còn chưa đến bệnh viện, đang ở trong nhà, ngày hôm qua ông ta cũng không mang theo cái gì khác, ông ta tìm kiếm quần áo mà ngày hôm qua ông ta mặc đi hết mấy lần.

Mỗi một cái túi, mỗi một nơi đều có thể giấu đồ ông ta đều cẩn thận kiểm tra, nhưng mà giáo sư Cổ không phát hiện ra cái gì.

Đường Lăng vẫn không tắt điện thoại, cứ luôn chờ đó.

“Không có, không có cái gì hết.” Sau khi giáo sư Cổ cẩn thận tìm kiếm hai lần mới trả lời Đường Lăng.

“Được, tôi biết rồi, làm phiền ông rồi.” Đường Lăng âm thầm thở ra một hơi, sau đó cúp điện thoại.

“Ngày hôm qua chúng ta thảo luận chuyện Tô Khiết với bọn nhỏ, lúc đó giáo sư Cổ cũng không có ở đây, cho dù ông ta có biết thì sau đó nghe thấy chúng ta chỉ nói thoáng qua một chút mà thôi, những gì nghe được chắc chắn không nhiều, sẽ không là toàn bộ. Nhưng mà người kia đối với chuyện này lại hiểu rất rõ ràng, thời gian vừa vặn làm trước chúng ta, hơn nữa từng chuyện từng chuyện nối tiếp nhau đều là những chuyện mà chúng ta dự định công khai, hoàn toàn ăn khớp với dự định ban đầu của chúng ta, chỉ có điều là làm trước chúng ta một bước.” Nguyễn Hạo thần cảm thấy khả năng giáo sư Cổ không quá lớn.

“Ý của cậu là khả năng ở trên người Trác Thanh càng lớn hơn.” Đường Lăng nghe thấy lời nói của Nguyễn Hạo thần thì có chút ngẩn người, ngoại trừ giáo sư Cổ, vậy cũng chỉ có Trác Thanh.

“Ừm.” Nguyễn Hạo thần suy nghĩ, sau đó chậm rãi nhẹ gật đầu: “Không nghi ngờ anh hai, nhưng mà cũng không thể bài trừ việc anh hai bị người khác lợi dụng.”

“Vậy thì gọi điện thoại hỏi một chút đi, Trác Thanh là anh em tốt của bọn con, có chuyện gì đều có thể trực tiếp hỏi mà.” Đường Vân Thành lên tiếng một lần nữa, loại tình huống này ông không muốn phải lãng phí quá nhiều thời gian, nhất định phải nhanh chóng tìm kiếm người kia.

“Được rồi, để con gọi điện thoại cho Trác Thanh.” Đường Lăng tự động gọi điện thoại, có một số việc Hạo thần khó mà nói, cuộc điện thoại này anh ta thích hợp hơn.

“Anh cả, để em cho người đi điều tra, em có người quen làm bác sĩ trong bệnh viện, để em kêu anh ta đi thăm cho tình huống chi tiết của giám định ba con, có phát hiện gì em sẽ lập tức nói cho mọi người biết.” Cậu hai Trác cho là Đường Lăng gọi điện thoại hỏi thăm có phát hiện chuyện gì không, trước đó cậu hai Trác cũng không chỉ có nói suông, anh ta đã bắt đầu đi điều tra.

Cậu hai Trác vốn dĩ là bác sĩ vô cùng có danh tiếng, chắc chắn trong bệnh viện cũng có nhiều người quen biết, chuyện này để anh ta điều tra đúng là sẽ thuận lợi hơn nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.