Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2826



Chương 2826

Cho nên nếu Trác Hiểu Lam thật sự có thể uy hiếp Viên Ngữ thì chắc chắn là chuyện khi đó, nói đúng ra Đường Lăng cảm giác có liên quan đến chuyện Trác Thanh và Viên Ngữ chia tay.

Thậm chí Đường Lăng còn cảm thấy năm đó sở dĩ Trác Thanh và Viên Ngữ chia tay liệu có phải cũng có liên quan đến Trác Hiểu Lam hay không, có thể do Trác Hiểu Lam làm gì hay không?

Không thể không nói, Đường Lăng đoán đúng!!

Phải nói rằng Đường Lăng đã nói trúng sự thật rồi!!!

“Chị không thể nào biết được, chị ấy chỉ từng gặp Viên Ngữ ở nhà họ Trác một lần. Anh cũng biết đó, trước giờ chị ấy vẫn cứ luôn lạnh nhạt với người khác…” Chỉ là cậu hai Trác thẳng thừng bác bỏ lời nói của Đường Lăng, lúc này Trác Thanh chỉ nói Trác Hiểu Lam lạnh nhạt với người khác, lời nói này được coi là rất uyển chuyển rồi.

Trác Hiểu Lam quá kiêu căng, đương nhiên là xem thường qua lại với người như Viên Ngữ, lúc ấy chắc Trác Thanh đã biết được chuyện này nên mới khẳng định như thế.

Gia đình của anh ta và Viên Ngữ khác biệt nhiều lắm.

Trước khi anh ta dẫn Viên Ngữ về nhà cũng hơi lo, lo rằng người nhà anh ta không chấp nhận Viên Ngữ, nhưng anh ta đã quyết tâm muốn kết hôn với Viên Ngữ, nên dù biết rõ sẽ có khó khăn, nhưng có vài việc, anh ta vẫn phải làm.

Chỉ là, anh ta không ngờ lúc đó bà nội anh ta rất thích Viên Ngữ, ba anh ta cũng không phản đối, tuy thái độ của Trác Hiểu Lam thì lạnh nhạt nhưng cũng không nói gì.

Lúc đó, Trác Thanh thật sự rất vui mừng, nhưng không ngờ sau đó lại xảy ra chuyện như thế này.

Đường Lăng thấy thái độ này của Trác Thanh nên cũng không nói thêm gì, bây giờ chưa có bằng chứng, có vài câu chẳng thể nói quá rõ ràng.

“Trác Thanh, hôm qua Viên Ngữ đưa cái gì cho cậu?” Đường Lăng nghĩ đến túi tài liệu mà hôm qua Viên Ngữ đưa cho Trác Thanh.

“Là mấy bức thư mà khi trước em viết cho Viên Ngữ.” Chuyện đến nước này rồi, Trác Thanh cũng không giấu giếm nữa. Thật ra từ lúc bắt đầu đáng ra anh ta không nên che giấu, không nên gạt đại ca, nếu khi đó anh ta nói hết mọi chuyện cho đại ca, hoặc là đại ca có thể điều tra ra kẻ sau màn, vậy Viên Ngữ sẽ không xảy ra chuyện.

Đều là lỗi của anh ta, chuyện này là do lỗi của anh ta.

Đường Lăng nghe thấy lời nói của Trác Thanh thì ánh mắt lóe lên, Trác Thanh viết vài bức thư cho Viên Ngữ, chẳng trách khi đó Trác Thanh chẳng nhìn đã cất túi tài liệu đi rồi. Chắc chắn lúc đó trong lòng Trác Thanh rất khó chịu, Trác Thanh không biết Viên Ngữ bị người khác ép buộc nên cho rằng đó là ý định của Viên Ngữ, nên chắc chắn rất tức giận.

Thế nên sẽ chẳng nhìn gì lâu, chắc cũng chẳng định nghĩ thêm, nhìn thêm.

Nhưng thư mà Trác Thanh viết cho Viên Ngữ, vậy chắc là bí mật giữa Trác Thanh và Viên Ngữ, người ngoài không thể biết được, ngay cả mấy anh em bọn họ mà Trác Thanh cũng không nói.

Vậy sao Trác Hiểu Lam biết được?

Lúc này Đường Lăng càng thêm chắc chắn năm đó chuyện Trác Thanh và Trác Hiểu Lam chia tay có khả năng có liên quan đến Trác Hiểu Lam.

“Chuyện cậu viết thư cho Viên Ngữ…” Đường Lăng đang định hỏi thêm thì đúng lúc này, cửa phòng bệnh mở ra, Trác Hiểu Lam đi vào, ngắt lời Đường Lăng.

Đường Lăng nhướng mày, không biết Trác Hiểu Lam vừa tới thật, hay là đã đến từ lâu, nếu Trác Hiểu Lam đã đến từ lâu thì chắc đã nghe được cuộc nói chuyện giữa anh ta và Trác Thanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.