Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2844



Chương 2844

Trác Hiểu Lam nghe thấy lời nói của Tô Khiết, sắc mặt không thay đổi nhưng trong lòng thì trở nên nặng nề hơn, chẳng lẽ bọn họ điều tra ra thật rồi. Nhưng chuyện này chỉ có cô ta và Viên Ngữ biết thôi, giờ Viên Ngữ vẫn đang hôn mô, Tô Khiết không thể biết được.

“Cô Đường à, khả năng bịa chuyện của cô tài tình thật đấy.” Trác Hiểu Lam nhìn Tô Khiết, môi nở một nụ cười giễu cợt.

Tô Khiết không để ý cô ta, mà tiếp tục xem tài liệu trong tay rồi nói tiếp: “Cô cam đoan sẽ cứu ba của Viên Ngữ, nhưng cô muốn Viên Ngữ đồng ý một điều kiện của cô…” Tô Khiết dừng lại, mắt ngẩng lên nhìn Trác Hiểu Lam, khi đối mặt với đôi mắt lạnh lùng của Trác Hiểu Lam thì chậm rãi nói tiếp: “Cô muốn Viên Ngữ rời khỏi Trác Thanh, không được khiến Trác Thanh nghi ngờ, mà còn phải khiến Trác Thanh mất hết hi vọng.”

“Chị?!” Trác Thanh kinh sợ, sắc mặt thay đổi, ánh mắt nhìn Trác Hiểu Lam hơi hơi ngạc nhiên: “Là thật sao?”

Trác Thanh không tin lắm, tuy trước đó anh ta đã nghi ngờ chuyện năm đó Viên Ngữ chia tay với anh ta có chỗ là lạ, nhưng anh ta không hề nghĩ đến chuyện này liên quan đến Trác Hiểu Lam.

Trước giờ Trác Hiểu Lam luôn kiêu ngạo, lạnh lùng, Trác Hiểu Lam chẳng bao giờ để ý những chuyện chẳng liên quan gì với cô ta, Trác Hiểu Lam và Viên Ngữ chỉ từng gặp nhau ở nhà họ Trác một lần, chỉ chào hỏi một lần thôi.

Trác Thanh thật sự không nghĩ ra lí do mà Trác Hiểu Lam muốn làm chuyện này.

“Nói bậy nói bạ.” Đương nhiên Trác Hiểu Lam sẽ không thừa nhận, hơn nữa lúc này Trác Hiểu Lam không hề chột dạ, đương nhiên càng không có chút áy náy nào.

Trác Hiểu Lam phản ứng như thế khiến Trác Thanh sửng sốt, vốn dĩ anh ta cũng không tin chuyện này có liên quan đến Trác Hiểu Lam cho lắm, giờ càng cảm thấy không thể nào hơn.

Trác Thanh nhìn Tô Khiết, nghĩ rồi sau đó nói: “Chị ấy không có lí do gì để làm thế.” Trác Hiểu Lam nghe thấy Trác Thanh biện giải thay cho cô ta thì cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Đúng, cô ấy không có lí do gì để làm thế, hay phải nói đây không phải là ý của cô ấy, mà là ý của nhà họ Trác, cô Trác chỉ là người thực hiện thôi.” Tô Khiết nhìn Trác Hiểu Lam, sau đó đưa ra lời giải thích.

Chuyện này cũng chẳng khó phân tích, trước giờ Trác Hiểu Lam luôn cao ngạo lạnh lùng, đúng là sẽ không để ý mấy chuyện này, nhưng Trác Hiểu Lam lại làm thế, vậy thì chỉ có một khả năng, đây là ý của nhà họ Trác, nhà họ Trác không muốn Viên Ngữ gả vào nhà họ Trác.

Khi Trác Hiểu Lam nghe thấy Tô Khiết nói lời này, sắc mặt cũng thay đổi, trong lòng Trác Hiểu Lam trầm xuống, Tô Khiết này đúng là có bản lĩnh.

“Là sao? Nhà họ Trác? Không thể nào, ba mẹ tôi không phản đối chuyện của tôi và Viên Ngữ.” Sắc mặt của Trác Thanh lập tức thay đổi mấy lần, anh ta giải thích theo bản năng, nhưng không biết đang giải thích cho Tô Khiết nghe hay là đang giải thích cho chính mình nghe nữa.

Năm đó khi anh ta đưa Viên Ngữ về nhà họ Trác, thật ra cũng không có mấy hi vọng, thậm chí lúc đó anh ta đã chuẩn bị xong sẽ chiến tranh lâu dài với ba mẹ rồi. Nhưng anh ta không ngờ, sau khi anh ta đưa Viên Ngữ về thì ba mẹ không hề phản đối, mọi chuyện đều thuận lợi thế đó, thuận lợi đến mức khiến anh ta cũng không dám tin cho lắm.

“Chị, chị nói cho em, rốt cuộc là sao?” Trác Thanh không ngu, mà anh ta rất thông minh, anh ta lập tức hiểu rõ, khi đó nhà họ Trác chấp nhận Viên Ngữ quá dễ dàng, dễ dàng đến mức khác thường, thế nên có vài việc anh ta cần nghĩ thêm “Trác Thanh, em nghe mấy câu gây xích mích của cô ta rồi chất vấn chị à? Cô ta là gì của em? Còn chị là gì của em? Em có biết suy nghĩ không vậy!” Trác Hiểu Lam nhìn Trác Thanh, giọng nói tức giận, nghe ra rất là cây ngay không sợ chết đứng.

“Còn nữa, em đang nghi ngờ ba mẹ đó.” Sắc mặt thất vọng của Trác Hiểu Lam rất là đúng lúc.

“Em không nghi ngờ ba mẹ, em chỉ muốn biết chuyện năm đó là sao? Chị, chị nói cho em, chuyện năm đó là sao?” Lúc này Trác Thanh rõ ràng nhận ra, có khi năm đó anh ta đã bỏ lỡ nhiều chuyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.