Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2889



 

Chương 2889

“Sao lại thế này, tại sao lại như vậy? Vì sao lại không nổ.” Trác Hiểu La hoàn toàn khiếp sợ, cô ta hiểu rõ người đàn ông kia, cô ta vừa đồng ý điều kiện của anh ta, anh ta chắc chắn lập tức kích nổ bom.

Hơn nữa cô ta nhìn thấy kệ rơi xuống qua điện thoại, nhưng bom lại không nổ.

Nhưng không thể dễ dàng gỡ bỏ quả bom kia được, vừa rồi Tô Khiết cũng chỉ chạm đến quả bom, cô chỉ sờ một chút đã có thể gỡ bom sao?

Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.

Trác Thanh không nói gì, nhưng con ngươi nhìn chằm chằm vào máy giám sát, trong con ngươi sâu thẳm không thấy đáy, không nhìn ra cảm xúc gì, nhưng lại làm cho người ta khiếp sợ.

Trác Thanh không nhìn thấy Trác Hiểu Lam, nhưng anh ta biết Trác Hiểu Lam có thể thấy mình, trong lòng anh ta vốn còn một chút may mắn, hy vọng Trác Hiểu Lam có thể nhẹ tay, cho dù bởi vì anh ta hay là nguyên nhân khác, chỉ cần Trác Hiểu Lam không kích nổ bom, anh ta cảm thấy mình đáng giá một chút may mắn.

Nhưng lúc này anh ta mới phát hiện mình rất buồn cười, Trác Hiểu Lam vốn không nhẹ tay, dù anh ta đang ở đây nhưng Trác Hiểu Lam vẫn luôn kích nổ bom, Trác Hiểu Lam chưa từng quan tâm đ ến anh ta.

Nhưng anh ta cẩn thận nghĩ lại thì từ nhỏ đến lớn Trác Hiểu Lam chưa từng thật lòng quan tâm đ ến anh.

Trác Thanh cảm giác lạnh lẽo trong lòng, tình thân?

À, có lẽ đối với Trác Hiểu Lam thì tình thân không bằng con chó nữa.

“Con mẹ nó, người phụ nữ này đúng là điên rồi, cô ta thật sự không quan tâm em trai mình.” Cố Ngũ cũng hoàn toàn khiếp sợ, anh ta đã quen nhìn sóng to gió lớn nhưng đây là lần đầu tiên gặp tình huống như vậy: “May là bà chủ gỡ bom rồi, nếu không thì hiện tại chúng ta đã biến thành tro bụi.”

Cố Ngũ nói xong thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, may là đã gỡ bom, nếu đã gỡ bom rồi thì không cần lo lắng.

Tảng đá trong lòng Cố Ngũ biến mất, cũng không vội vàng rời đi.

Bên kia Trác Hiểu Lam đang gọi điện thoại.

“Sao lại thế này? Rốt cuộc anh làm gì vậy? Vì sao bom không nổ? Anh mau nghĩ cách cho tôi, mau nổ tung bọn họ đi.” Trác Hiểu Lam không còn bình tĩnh như bình thường, cô ta hoàn toàn tức muốn hộc máu.

Trác Hiểu Lam quá nóng nảy, cô ta cũng không cắt đứt kết nối với máy giám sát, cho nên mọi người trong biệt thự nghe rõ lời Trác Hiểu Lam nói.

Đương nhiên, Trác Hiểu Lam cảm thấy không cần phải che giấu với Tô Khiết, dù sao vừa rồi cũng lộ ra, Trác Hiểu Lam biết hiện tại cô ta cần phải gi ết chết Tô Khiết, tuyệt đối không thể để mấy người Tô Khiết rời đi.

“Tôi cũng không biết, vừa rồi tôi đã bấm điều khiến từ xa, không biết vì sao không nổ?” Người đàn ông bên kia cũng ngây người, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, anh ta đã bấm điều khiển từ xa, vì sao lại không nổ?

“Tôi mặc kệ, anh phải nghĩ cách, tuyệt đối không thể để cho bọn họ rời đi.” Trác Hiểu Lam tàn ác, giọng nói u ám, vô cùng đáng sợ.

“Tôi biết rồi, tôi đến gần thử xem sao.” Đàn ông hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, anh ta không thấy rõ tình huống trong biệt thự, anh ta nghĩ mình đứng quá xa cho nên bom mới không nổ.

Trác Thanh nghe Trác Hiểu Lam nói thì khóe môi giật giật, mang theo sự lạnh lùng châm chọc, không biết là châm chọc Trác Hiểu Lam hay là châm chọc mình.

Anh ta thật sự không thể ngờ được chị ruột lại đối xử với mình như thế, bom không nổ, chị anh ta tận mắt nhìn thấy anh ta còn đứng ở chỗ này, còn gọi điện thoại cho người tới nổ chết anh ta.

Anh ta thật sự không biết lòng người có thể tàn nhẫn đến mức này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.