Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2906



Chương 2906

Giờ phút này Trác Thanh đang cố ý k1ch thích Trác Hiểu Lam, Trác Thanh biết sau này Nguyễn Hạo thần chắc chắn sẽ không tha cho Trác Hiểu Lam, đương nhiên anh ta cũng vậy, anh ta cũng chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Trác Hiểu Lam.

Cho dù anh ta không thể trực tiếp đối phó với Trác Hiểu Lam thì ít nhất anh ta cũng có thể giúp đỡ một chút, Trác Thanh cũng biết năng lực của Trác Hiểu Lam nên anh ta lo rằng lúc này Trác Hiểu Lam sẽ trốn đi, nếu Trác Hiểu Lam chỉ trốn đi còn tốt nhưng nếu Trác Hiểu Lam trốn đi sau đó thừa dịp bọn họ không phòng bị lại ra tay lần nữa, lại làm tổn thương Khiết Khiết thì làm sao bây giờ?

Anh ta tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện như vậy! !

Cho nên bây giờ Trác Thanh mới cố ý k1ch thích Trác Hiểu Lam, anh ta biết một người đang tức giận, trong lúc mất khống chế thì sẽ không thể tỉnh táo để suy nghĩ được, từ đó, muốn đối phó Trác Hiểu Lam sẽ dễ dàng nhiều.

“Không, không thể nào, làm sao có thể? Sao Hạo thần anh ấy lại chạy tới đó? Làm sao có thể? Trác Thanh, cậu lừa tôi?” Quả nhiên, lần này Trác Hiểu Lam không kiềm chế được trực tiếp hô to lên, cô ta không tin Nguyễn Hạo thần lại chạy tới đó.

Rõ ràng Nguyễn Hạo thần rời khỏi phòng bệnh chỉ sớm hơn cô ta một chút thôi, thời gian ngắn như vậy, chắc chắn Nguyễn Hạo thần sẽ không kịp chạy tới biệt thự.

Thời gian ngắn như vậy muốn chạy từ bệnh viện tới biệt thự vậy phải lái xe với tốc độ nhanh như thế nào? Hơn nữa ra khỏi thành phố chính là đường núi nên không thể đi nhanh được, cho nên cô ta hoàn toàn không tin Nguyễn Hạo thần có thể chạy tới đó.

Đây cũng là nguyên nhân lúc trước cô ta cho người đi giết Tô Khiết, cô ta có thể chắc chắn rằng thời gian ngắn như vậy Nguyễn Hạo thần và Đường Lăng đều sẽ không tới kịp để cứu Tô Khiết.

“Sao lại không được chứ? Hạo thần đang ở đây, chị có muốn nói chuyện với Hạo thần không?” Trác Thanh cười lạnh, quả nhiên đúng y như suy đoán của anh ta, nếu biện pháp này có tác dụng, như vậy đương nhiên Trác Thanh sẽ lợi dụng nó cho thật tốt rồi.

Trác Thanh nói xong còn cố ý dừng lại, sau đó đột nhiên lại lên giọng nói ra: “Ồ, Hạo thần không muốn nói chuyện với chị rồi, bây giờ Hạo thần rất ghét chị.”

Mặc dù Trác Thanh muốn k1ch thích Trác Hiểu Lam nhưng lời nói này của anh ta hoàn toàn là sự thật, sự thật một trăm phần trăm, cho dù Nguyễn Hạo thần chưa nói gì nhưng Trác Thanh cũng có thể nhìn ra sự chán ghét của Nguyễn Hạo thần đối với Trác Hiểu Lam.

“Không thể nào, không thể, Hạo thần vẫn luôn tin tôi nhất, người Hạo thần thân mật nhất cũng là tôi, sao Hạo thần lại ghét tôi được, cậu nói láo, cậu lừa tôi!” Lúc trước mặc dù Trác Hiểu Lam hơi rống to lên nhưng còn chưa hoàn toàn mất khống chế, nhưng giờ phút này khi cô ta nghe thấy Trác Thanh nói như vậy lại hoàn toàn mất kiểm soát.

Bình thường Trác Hiểu Lam kiêu ngạo, lạnh lùng, bây giờ lại gục ngã.

Cô ta không tiếp nhận được sự thật như vậy, không tiếp nhận được đả kích như vậy, chuyện này đối với cô ta mà nói tuyệt đối là đả kích tàn nhẫn nhất.

Cô ta thích Nguyễn Hạo thần, từ lúc còn rất nhỏ đã thích, thích từ rất rất lâu rồi, chỉ có điều cô ta vẫn luôn dằn sự yêu thích này của mình xuống đáy lòng, chưa từng bộc lộ ra ngoài.

Hai mươi năm trước từ lúc cô ta giúp mẹ của Nguyễn Hạo thần, quan hệ của cô ta và Nguyễn Hạo thần vẫn rất tốt, Nguyễn Hạo thần rất thờ ơ với những cô gái khác nhưng đối với một mình cô ta thì không như vậy.

Chỉ có một mình cô ta là như thế, chỉ có cô ta mới có sự vinh hạnh đặc biệt này.

Những năm qua, cô ta vẫn luôn mừng thầm vì có được sự vinh hạnh đặc biệt này, cô ta cho rằng ở trong lòng Nguyễn Hạo thần cô ta không giống những người khác! !

Mấy năm nay, cô ta cũng vẫn luôn mừng thầm vì một vinh dự đặc biệt như vậy, cô ta nghĩ rằng trong lòng Nguyễn Hạo thần cô ta là khác biệt.

Mà mấy năm nay Nguyễn Hạo thần vẫn luôn độc thân, bên cạnh Nguyễn Hạo thần không có người phụ nữ nào, cho nên Trác Hiểu Lam luôn nghĩ vị trí đó sẽ là của cô ta, cô ta luôn nghĩ cuối cùng người phụ nữ bên cạnh Nguyễn Hạo thần nhất định sẽ là cô ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.