Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2933



Chương 2933

Điện thoại của Đường Lăng quay mặt trước về phía anh và đưa lưng về phía Lâm Bối, cho nên Lâm Bối không nhìn thấy số mà anh gọi.

Cô chỉ nghe thấy tiếng bấm số từ di động của anh, dù sao cũng là đêm khuya, bên kia không bắt máy, tiếng nhắc nhở chờ kết nối vang lên mấy lần.

Lâm Bối nghe âm thanh kia, cảm thấy đặc biệt dày vò, chẳng may Đường Lăng thật sự gọi điện thoại cho Đại vương tử thì sao?

Cô biết từ trước đến giờ Đường Lăng chưa từng làm việc theo lẽ thường, hơn nữa Đại vương tử từng nói sẽ mở tiệc đón gió cho Đường Lăng, cho nên Đường Lăng đến gọi điện thoại cho Đại vương tử cũng là bình thường.

Khi tiếng nhắc chờ kết nối vang lên lần thứ tư, Lâm Bối rốt cuộc không nhịn được nữa, cô cầm lấy điện thoại của Đường Lăng: “Con người anh sao lại quá đáng như vậy, đêm khuya mà còn làm phiền giấc ngủ của người khác.”

Lâm Bối nói, cô đã lấy được điện thoại của Đường Lăng, muốn kết thúc cuộc gọi mà Đường Lăng đang gọi.

Nhưng lúc lấy điện thoại của Đường Lăng rồi, Lâm Bối mới phát hiện Đường Lăng căn bản không gọi điện thoại cho Đại vương tử, nói đúng hơn là số điện thoại Đường Lăng gọi căn bản không phải số điện thoại của nước họ, có lẽ là số điện thoại trong nước của Đường Lăng.

“Anh lừa tôi…” Lâm Bối phát hiện mình trúng kế, trong lòng lại buồn bực, lồ ng ngực bị ép chặt lại khẽ nhấp nhô, cho thấy cô tức giận không hề nhẹ.

Trước đây cô chỉ cảm thấy Đường Lăng quá đáng ghét, cô nên nghĩ đến, cô nên nghĩ đến!!

Sao cô lại khinh địch rồi mắc mưu Đường Lăng cơ chứ?!

Đường Lăng nhìn cô, khóe môi có ý cười: “Tôi lừa em? Tôi lừa em cái gì? Lừa cơ thể hay là trái tim em?”

Cậu chủ Đường trước giờ luôn nghiêm túc đứng đắn, hình tượng của anh trong mắt rất nhiều người là cậu chủ Đường có nề có nếp.

Lời như vậy, bình thường cậu chủ Đường tuyệt đối không nói với người ngoài, đương nhiên cậu chủ Đường sẽ không nói với người ngoài, nhưng bây giờ anh lại nói với Lâm Bối như vậy.

Nghiêm Vũ ở phía sau, thính lực của anh ta tốt vô cùng, dù sao anh ta không những là trợ lý của Đường Lăng mà đồng thời còn làm vệ sĩ, người luyện võ đều có thính lực tốt.

Cho nên tuy tiếng nói của Đường Lăng rất nhỏ, Nghiêm Vũ vẫn nghe mang máng được một ít, có lẽ nghe hiểu được ý tứ của cậu chủ Đường, nghe hiểu được câu lừa thân lừa tâm kia.

Bỗng chốc, Nghiêm Vũ cảm thấy như bị một tia sét đánh trúng, đánh thẳng từ trong ra ngoài.

Cậu chủ Đường nói lừa thân thể với một người đàn ông? Còn lừa trái tim của người ta nữa?

Lâm Bối nghe được lời này của Đường Lăng thì bị dọa sợ, cô biết Đường Lăng âm hiểm đê tiện, cũng biết Đường Lăng không biết xấu hổ, nhưng cô thật sự không ngờ Đường Lăng lại không biết xấu hổ đến mức này, thế mà lại nói ra lời như vậy.

Bây giờ cô đang mặc đồ nam đấy!

Đường Lăng không sợ bị người ta hiểu lầm à?

“Tâm thần.” Lâm Bối nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không thể chịu được xúc động muốn mắng người.

“Chuyện cô xuất huyện ở sân bay vào đêm hôm khuya khoắt vẫn chưa nói rõ đâu.” Đường Lăng cũng không tức giận, trái lại anh còn cảm thấy dáng vẻ tức giận của cô rất đáng yêu.

Lần này đến nước R, anh nghĩ nhất định sẽ gặp Lâm Bối, thậm chí trong lòng anh còn nghĩ đến rất nhiều tình huống bọn họ gặp nhau, vốn anh nghĩ cô sẽ đối xử lạnh lùng với anh như lần trước.

Anh nghĩ có thể cô sẽ lại muốn anh cách xa ngàn dặm như lần trước!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.