Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2946



Chương 2946

Đường Lăng nhích lại gần Lâm Bối, cảm nhận được tiếng hít thở nhỏ bé đều đều của cô, thấy cô nhắm chặt mắt, môi hơi mím lại, ánh mắt Đường Lăng lóe lên.

Anh tiếp tục nhích lại gần cô. Không gian trong xe không rộng sẵn rồi, anh và Lâm Bối cũng chẳng ngồi xa gì, lúc này Đường Lăng cứ nhích lại gần, trông như sắp kề lên mặt Lâm Bối.

Nhìn từ hướng của Mạnh Lâm thì cảm thấy hình như cậu cả nhà họ Đường đang hôn “người đàn ông” đó.

Nhất thời Mạnh Lâm rất sợ kinh sợ, im lặng luôn, ánh mắt trợn tròn nhìn cậu cả nhà họ Đường chằm chằm, trợn mà sắp rớt cả mắt ra ngoài.

Cậu cả nhà họ Đường thật sự thích kiểu nam sinh yếu ớt này?!!!

Lúc này Đường Lăng cách Lâm Bối cực kì gần, gần đến mức chỉ cần anh nhích lên trước một chút xíu thôi là có thể hôn cô.

Dù là thế nhưng Lâm Bối vẫn chẳng có phản ứng gì.

Đường Lăng sững ra, thế nên cô đang ngủ thật?

Cứ thế mà ngủ bên cạnh anh, ngay trên xe anh sao?!!!

Người phụ nữ này cảnh giác cao thế, còn rất đề phòng anh thì sao lại dễ dàng thiếp đi bên cạnh anh như thế?

Đường Lăng chẳng hề thấy hơn một tháng chưa gặp thì Lâm Bối đã hết đề phòng anh, mà ngược lại hiển nhiên Lâm Bối vẫn muốn tránh anh, cách xa anh!!

Lâm Bối vẫn muốn tránh anh, cách xa anh!! Thế nên trong tình huống này mà Lâm Bối còn có thể ngủ bên người anh thì chỉ có một khả năng thôi, đó là cô thật sự rất mệt.

Sao cô lại mệt đến mức này.

Thời gian này cô đã làm gì mà lại khiến mình mệt mỏi đến thế?

“Gần đây cậu ta đang làm gì?” Đường Lăng đột nhiên ngồi thẳng, lại nhìn sang Mạnh Lâm, giọng nói lạnh lùng hơn hẳn, nhưng lúc này giọng nói của Đường Lăng đã nhỏ hơn.

“Hả, hả? Gì? Ai?” Vốn dĩ Mạnh Lâm đã ngạc nhiên đến mức sững ra khi bị Đường Lăng từ chối, nhưng lúc này lại nghe thấy câu hỏi không đầu không đuôi của Đường Lăng thì anh ta thật sự không phản ứng kịp, không hiểu ý của Đường Lăng.

Đường Lăng nhíu mày: “Gần đây Tiểu vương tử đang làm gì?”

Lúc nói lời này rõ ràng giọng nói của Đường Lăng càng nhỏ hơn, anh còn quay đầu lại nhìn Lâm Bối, thấy Lâm Bối vẫn không có phản ứng gì, chắc chắn cô đang ngủ thật, chẳng những ngủ mà còn ngủ rất say.

“Hả?” Mạnh Lâm càng bối rối hơn, tại sao đột nhiên chuyển sang hỏi chuyện Tiểu vương tử vậy. Nhưng mà Mạnh Lâm nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Gần đây Tiểu vương tử chẳng hề xuất hiện, chỉ xuất hiện trong yến tiệc mấy hôm trước thôi, nhưng khi đó sắc mặt của Tiểu vương tử rất khó coi, tinh thần cũng không tốt…”

“Biết đã xảy ra chuyện gì không?” Ánh mắt của Đường Lăng rõ ràng chìm hẳn, rốt cuộc là chuyện gì lại khiến cô mệt đến mức này?

Trước đó ở bên ngoài anh đã phát hiện sắc mặt cô tái nhợt khó hiểu, anh còn tưởng là vì ánh đèn bên ngoài nữa, nhưng giờ xem ra cô thật sự khó chịu.

“Chuyện này thì tôi không rõ, với thân phận của Tiểu vương tử đâu phải chuyện gì chúng ta cũng tra ra được. Vị Tiểu vương tử này trước giờ khiêm tốn, đến tận bây giờ mà bên người vẫn không có ai, hơn nữa nghe nói bên người cậu ta chẳng hề có một người giúp việc nào, thế nên rất khó để sắp xếp tai mắt bên cạnh Tiểu vương tử. Nếu Tiểu vương tử không xuất hiện thì chẳng ai biết được tình hình của cậu ta. Yến tiệc lần trước chúng ta không được mời nên tôi không tham gia, tôi nghe được tin từ người khác đấy.” Mạnh Lâm không hiểu tại sao cậu Đường lại để ý chuyện của Tiểu vương tử như thế. Nếu thật sự muốn tạo dựng mối quan hệ tốt với người nước R thì nên tìm đến Đại vương tử chứ nhỉ?

Anh ta ở nước R lâu thế rồi nên biết rõ cậu Tiểu vương tử đó chẳng hề được Quỷ Vực Chi Thành coi trọng, anh ta cảm thấy tìm đến Tiểu vương tử thì không có tác dụng mấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.