Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2953



Chương 2953

“Tổng giám đốc Trác, bà Trác, ông cụ nhà tôi mời hai người vào.” Quản gia mở cửa đưa ba mẹ Trác vào.

Mối quan hệ giữa nhà họ Đường và nhà họ Trác cũng không tệ, Đường Lăng và Trác Thanh lại là anh em tốt với nhau, nếu ba mẹ Trác đã đến thì ông cụ Đường không thể cản người lại bên ngoài được.

Tuy sau khi ông cụ Đường biết những chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm với Khiết Khiết thì cũng rất tức giận, nhưng Trác Hiểu Lam là Trác Hiểu Lam, những chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm ba mẹ Trác có biết đâu.

“Họ đến đây, bà cũng đừng giận họ, chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm không liên quan đến họ, họ cũng chẳng biết gì. Mới sáng sớm mà họ đã đến thì chắc là muốn xin lỗi thay cho Trác Hiểu Lam đây, đúng là thương cho người làm ba mẹ.” Ông cụ Đường nghĩ mới sáng sớm mà ba mẹ Trác đã đến thì chắc là để xin lỗi thay Trác Hiểu Lam, thương cho người làm ba mẹ. Nếu con ông ta gây ra chuyện như thế thì ông ta cũng vội vàng đến tận nhà xin lỗi.

“Tôi biết mà, tôi là người ngang ngược thế nào? Chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm đương nhiên không thể trách họ được, nhưng những chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm đúng là táng tận lương tâm. Nó chẳng những muốn giết Khiết Khiết mà còn muốn giết cả Trác Thanh, Trác Hiểu Lam thành thế thì người là ba mẹ là họ cũng có trách nhiệm. Họ đến xin lỗi là đúng.” Từ sau khi bà cụ Đường biết những chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm tâm trạng rất xấu.

“Ừ, bà nói đúng. Con thành như thế thì ba mẹ có trách nhiệm thật. Nhưng xảy ra chuyện như thế, chắc chắn trong lòng họ cũng khó chịu, lát nữa cố gắng đừng khiến họ khó xử quá.” Trước giờ ông cụ Đường là người khoan dung, huống chi mối quan hệ giữa hai nhà khá là tốt, ông cụ Đường cảm thấy hai ba mẹ Trác đều là người hiểu chuyện.

“Biết rồi, biết rồi, tôi biết phải làm sao.” Bà cụ Đường thầm thở ra, Khiết Khiết nhà bà bị oan ức đến thế, suýt bị Trác Hiểu Lam giết, bây giờ bà cụ Đường còn muốn giết cả Trác Hiểu Lam đây.

Nhưng mà sai lầm của Trác Hiểu Lam đúng là không nên đổ lên đầu ba mẹ cô ta.

Nếu sáng sớm ba mẹ của Trác Hiểu Lam đã đến nhà xin lỗi thay cho Trác Hiểu Lam, đương nhiên bà cũng sẽ không vô cớ làm khó họ.

Ba Trác mẹ Trác đã đến phòng khách, ông cụ Đường và bà cụ Đường bèn dừng câu chuyện vừa nói.

“Ông Đường, bà Đường.” Sau khi ba Trác vào phòng khách, thấy ông cụ Đường và bà cụ Đường đang ngồi ở phòng khách thì liên tục tiến lên trước, lúc này sắc mặt ba Trác đầy nghiêm trọng, đương nhiên còn hơi luống cuống.

Mẹ Trác đi sau lưng ba Trác, ánh mắt nhanh chóng nhìn, không thấy Tô Khiết đâu, trong lòng hơi thất vọng.

“Ngồi đi.” Thái độ của ông cụ Đường cũng có là khá hòa nhã, không có ý chỉ trích.

Mẹ Trác thấy thái độ của ông cụ Đường thì ánh mắt lóe lên: “Ông Đường à, Khiết Khiết vẫn chưa dậy sao?”

“Chưa, hôm qua Khiết Khiết bị sợ hãi nên tối qua ngủ muộn lắm. Tôi bảo người ta đừng đánh thức con bé.” Bà cụ Đường trả lời, trong lòng bà cụ Đường tức giận nên thái độ khá là lạnh nhạt.

Mẹ Trác nghe thấy lời nói của bà cụ Đường thì sắc mặt lúng túng hơn. Bà ta mím môi, do dự rồi nhìn ông cụ Đường, nói tiếp: “Ông Đường à, chuyện giữa Lam Lam và Khiết Khiết có hiểu lầm gì không?”

Vốn dĩ ông cụ Đường đang cho người rót trà, đang định đẩy ly trà trên bàn tới trước mặt ba Trác, nghe thấy lời nói của mẹ Trác, động tác của ông cụ Đường lập tức dừng lại.

Từ trước đến nay ông cụ Đường luôn là người tính tình tốt, lúc này mà ánh mắt không khỏi sa sầm. Ông ta không để ý mẹ Trác mà nhìn luôn sang ba Trác: “Anh cũng thấy đây là hiểu lầm sao?”

“Chuyện cụ thể thì chúng tôi không rõ, mà hôm qua thì nghe Trác Thanh nói sơ thôi. Chúng tôi không liên lạc cho Lam Lam được nên không thể nào xác nhận với Lam Lam.” Ba Trác uyển chuyện hơn mẹ Trác một tí, nhưng đương nhiên cũng chỉ là một tí thôi.

Một câu nói chưa xác nhận với Trác Hiểu Lam thì đã đủ hiểu rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.