Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3016



Chương 3016

Lâm Bối âm thầm hít một hơi, dùng sức nuốt xuống lời kém chút nữa đã thốt ra, khóe môi của cô mím chặt lại.

“Sao vậy?” Đường Lăng nhìn cô hình như muốn nói gì đó, nhưng lại chưa hề nói, hơn nữa dáng vẻ còn rất xoắn xuýt: “Là có chuyện gì muốn nói cho tôi biết?”

Đường Lăng là người thông minh như thế nào, lập tức liền đoán được.

Trong lòng Lâm Bối giật mình, cô sớm biết Đường Lăng thông minh hơn người, vừa nãy cô thật sự quá xúc động, thật là điên rồi.

Tuy đã để Đường Lăng nhìn ra, lúc này Lâm Bối cũng không có khả năng nói ra, chỉ là nhếch môi lắc đầu.

Thấy cô không nói, Đường Lăng cũng không có khả năng miễn cưỡng cô, mà đúng lúc đó, điện thoại của Đường Lăng vang lên.

Điện thoại là do Mạnh Lâm gọi tới, Đường Lăng nhắm mắt lại một chút, sau đó nhận điện thoại.

“Cậu chủ Đường, tôi đã hẹn Karoo, Karoo đồng ý gặp mặt, nhưng địa phương là do anh ta chọn, cũng là địa bàn của bọn họ.”

Giọng nói của Mạnh Lâm cách điện thoại vẫn có thể nghe ra sự nặng nề: “Karoo vốn hung tàn, giết người không chớp mắt, hiện tại lại là địa phương do anh ta chọn, ở trên địa bàn của anh ta, cậu chủ Đường, tâm tư của anh ta đã rất rõ ràng, anh không thể đi.”

Mạnh Lâm rất rõ ràng nếu Đường Lăng đi thì sẽ gặp phải nguy hiểm như thế nào.

“Theo như anh ta nói, gặp!” Khoé môi Đường Lăng hơi cong lên, ẩn dấu mấy phần cười lạnh, nếu anh đưa ra lời gặp mặt, đương nhiên anh đã nghĩ đến loại tình huống này, cho nên, anh không thể lại bởi vì những chuyện này mà thay đổi chủ ý.

Đường Lăng thật nghĩ đến loại chiến tranh không ngừng nghỉ kia, Karoo thích chiến tranh, Đường Lăng biết, nếu như chuyện này không được giải quyết từ gốc rễ, còn lại chỉ có thể là chiến tranh.

Lâm Bối bởi vì đứng cách gần anh, cũng nghe được ít nhiều lời của Mạnh Lâm, cô biết rõ, tình huống như vậy đối với Đường Lăng rất bất lợi, cực kì bất lợi.

Nhưng cô không nghĩ tới tình huống như vậy Đường Lăng còn đồng ý muốn gặp mặt.

Lâm Bối kinh hãi hít vào một hơi, nhưng bây giờ Đường Lăng đang gọi điện thoại, Lâm Bối đương nhiên không thể nói gì.

“Cậu chủ Đường, quá nguy hiểm, không thể mạo hiểm. Karoo thật sự là người giết người không nháy mắt, hơn nữa anh ta ỷ vào thế lực của Quỷ Vực Chi Thành, người nào cũng dám giết.” Mạnh Lâm trực tiếp kinh sợ mà mồ hôi lạnh khắp người, anh ta thật sự không nghĩ tới tình huống bất lợi như vậy với cậu chủ Đường mà Đường Lăng vẫn còn muốn đi.

Cậu chủ Đường đi như thế, không sai biệt lắm chính là đi chịu chết, Mạnh Lâm nhịn rồi lại nhịn, mới cứng rắn nuốt xuống câu nói cuối cùng này.

“Yên tâm, tôi tự có biện pháp.” Đôi mắt của Đường Lăng hơi nheo lại, nhưng bên trong giọng nói cũng không có bất kỳ dị dạng gì, đương nhiên anh biết làm như vậy rất nguy hiểm, nhưng anh nhất định phải gặp Karoo.

Anh muốn gặp Karoo không chỉ là bởi vì giải quyết chuyện lần này, càng là bởi vì nghi hoặc trong lòng của anh, anh muốn biết Nước R ra tay với bọn họ ở bên này, đến cùng phải là chủ ý của thành chủ Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A hay không.

Rõ ràng chuyện phát sinh ở Thành phố A, thành chủ Quỷ Vực Chi Thành rõ ràng ở ngay Thành phố A, đại bản doanh của anh và Hạo thần cũng có thể nói là ở Thành phố A, nhưng vì sao thành chủ Quỷ Vực Chi Thành ở Thành phố A không có bất cứ động tĩnh gì, vì sao Thành phố A vẫn gió êm sóng lặng?

Chuyện này Đường Lăng vẫn luôn có chút nghĩ không thông, đương nhiên, biết rõ thái độ của thành chủ Quỷ Vực Chi Thành là rất quan trọng, cũng rất mấu chốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.