Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3028



Chương 3028

“Vậy nên chuyện này phải bàn với Đường Lăng, chỉ cần đàm phán được điều kiện này thì chắc là không có vấn đề gì.” Nghe ra được ý của Lâm Bối, giọng của Đại vương tử trầm xuống một chút.

“Điều kiện? Điều kiện gì vậy?” Lâm Bối cười lạnh lên tiếng, “Nói trắng ra là muốn Đường Lăng chấp nhận một số điều kiện cướp bóc, để anh ta nhượng bộ đưa một ít phần lợi về cho hoàng thất.”

Giờ thì Lâm Bối đã hiểu rõ ý của quốc vương, quốc vương lấy được gì tốt bên phía Karoo nên muốn thông qua chuyện lần này mà xuống tay với Đường Lăng.

Đại vương tử lại yên lặng, lần này anh ta cũng không biết phải nói gì.

“Anh cả, anh thấy Đường Lăng ngu, hay là Nguyễn Hạo thần ngu?” Lâm Bối cười lạnh. Người trong hoàng thất chỉ muốn hưởng lợi, nhưng chiếm được của Đường Lăng và Nguyễn Hạo thần đâu dễ.

Chẳng trách trước yến tiệc hôm nay Đường Lăng lại đi gặp Karoo.

Hiện tại cô ta không thể không phục mưu kế của Đường Lăng.

“Đương nhiên là anh biết họ rất giỏi nên mới không đưa ra điều kiện quá đáng. Nhưng anh muốn bọn họ phối hợp đánh Karoo tan tác một trận.” Đại vương tử không phải người hồ đồ, hơn nữa tiếp xúc với Nguyễn Hạo thần không chỉ mới một lần nên đã quá hiểu năng lực của anh ta. Mặc dù lần này Nguyễn Hạo thần không ra tay nhưng cũng không thể xem thường Đường Lăng.

Lâm Bối nghe vậy thì sắc mặt dịu lại, xem ra đại vương tử vẫn còn có chừng mực.

“Nhưng như em nói ban nãy, Đường Lăng vốn không tin chúng ta, vậy có phải rất khó đàm phán chuyện hợp tác không?” Đại vương tử không nắm chắc chuyện này, vả lại anh ta thực sự muốn lợi dùng chuyện lần này, lợi dụng Đường Lăng để đối phó với Karoo.

“Khả năng hợp tác không lớn đâu.” Lâm Bối nói thẳng, hiện tại Đường Lăng đã đi gặp Karoo, nếu lần này đi anh ta giải quyết được vấn đề thì còn ai ủng hộ hoàng thất.

“Khả năng hợp tác không lớn đâu.” Lâm Bối nói thẳng, hiện tại Đường Lăng đã đi gặp Karoo, nếu lần này đi anh ta giải quyết được vấn đề thì còn ai ủng hộ hoàng thất.

“Hôm qua giúp Đường Lăng em có thăm dò được gì không?” Đại vương tử hiểu rõ năng lực của Lâm Bối, nên anh ta không nghi ngờ gì khi Lâm Bối nói như vậy.

Lâm Bối hơi mím môi, không nói gì. Tối qua vừa lên xe cô ta đã ngủ, Đường Lăng đưa vào khách sạn cô ta cũng không tỉnh, thì làm sao mà thăm với dò gì được?

Nhưng hôm nay Đường Lăng không giấu gì cô ta, nhận điện thoại, dặn dò công việc đều làm trước mặt cô ta, tất nhiên cô ta biết được thái độ của Đường Lăng.

“Lâm Bối, tối nay em có thể qua bên này không? Hay em đến nói chuyện với Đường Lăng, anh tin em, vả lại lúc ở nước Z em từng giúp anh ta, em ra mặt sẽ càng hợp lý.” Đại vương tử không từ bỏ ý đinh, vẫn muốn tranh thủ chút cơ hội.

Con ngươi Lâm Bối sáng lên, chuyện ở nước Z ngoài cô ta và Đường Lăng thì không ai biết, Đại vương tử cũng không.

Cô ta đến chết cũng muốn quên, muốn chuyện đó chưa từng xảy ra, muốn cô ta lợi dụng chuyện đó để Đường Lăng ra tay nhẹ nhàng, trừ khi cô ta điên rồi.

“Lâm Bối, tối nay có qua không?” Đại vương tử không nghe cô ta nói gì, hỏi thêm lần nữa.

“Hôm qua em nói muốn nghỉ ngơi, anh vốn đã đồng ý, không nên ép em tới, nhưng chuyện này…” Đại vương tử hơi khó xử.

“Tối nay em sẽ qua đó.” Lâm Bối ngắt lời, đưa ra câu trả lời. Nhưng không có nghĩa là cô đồng ý với đại vương tử, mà là vì cô ta đã đồng ý với Đường Lăng từ trước.

Đường Lăng bảo cô ta phải tới yến tiệc, dặn cô ta đợi ở đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.