Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3055



Chương 3055

Hai năm qua Nguyễn Bạc Vệ vẫn luôn sống trong viện dưỡng lão, bình thường đều không gặp người ngoài, cho dù người nhà họ Nguyễn tìm đến ông ta cũng rất ít khi gặp. Nguyễn Hạo thần đã đến rất nhiều lần cũng bị ông ta chặn ở ngoài cửa.

Lần này, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cùng đến, Nguyễn Bạc Vệ vốn dĩ cũng không muốn gặp, nhưng ông cụ Nguyễn đã trực tiếp đi vào.

“Nguyễn Hạo thần đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, con có biết không?” Ông cụ Nguyễn hỏi thẳng ngay khi vừa bước vào phòng, không có lấy nửa lời quan tâm hay hỏi thăm, trực tiếp mở đầu bằng một câu như vậy.

Nguyễn Bạc Vệ hơi sửng sốt, khẽ nhíu mày, ngước mắt nhìn ông cụ Nguyễn. Ông cụ Nguyễn nói đến chuyện này ông ta thật sự không biết. Bởi vì trong hai năm qua, ông ta rất ít đọc tin tức, cũng không bao giờ dùng điện thoại, thậm chí trong phòng ông ta cũng không có trang bị TV.

Ngày thường Nguyễn Bạc Vệ rất ít khi ra khỏi phòng, chưa từng chủ động trò chuyện với người khác.

Vì vậy, mặc dù Nguyễn Hạo thần cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn đã là ba ngày, nhưng Nguyễn Bạc Vệ vẫn không biết chuyện.

“Nó là con trai của con, bây giờ nó tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, chuyện này con cũng mặc kệ sao?” Khi ông cụ Nguyễn nhìn thấy dáng vẻ của Nguyễn Bạc Vệ như vậy thì biết rằng Nguyễn Bạc Vệ còn chưa biết, trong lòng ông cụ Nguyễn không khỏi ảo não.

Đứa con trai này của ông còn có ích lợi gì?

Từ nhỏ đã nhát gan hèn yếu, thiếu chính kiến, thiếu quyết đoán, càng không có đầu óc kinh doanh, cũng không có tài quản lý, hơn nữa còn không có chí tiến bộ.

Trước đây khi ông còn ở công ty, Nguyễn Bạc Vệ chỉ là một mớ hỗn độn trong công ty, sống qua ngày nào hay ngày đó.

Sau đó, sau khi xảy ra sự việc kia, Nguyễn Bạc Vệ trực tiếp không đi làm. Nguyễn Bạc Vệ không chỉ không đi làm mà còn bỏ mặc tất cả, đến cả con trai mình cũng mặc kệ.

Nguyễn Bạc Vệ khi đó hoàn toàn biến thành một kẻ vô dụng.

Sau khi ông cụ Nguyễn nhận ra vấn đề này, ông đã bắt đầu bồi dưỡng Nguyễn Hạo thần, cũng may Nguyễn Hạo thần thông minh hơn người, đặc biệt có tài trong kinh doanh và quản lý.

Nếu nhà họ Nguyễn thực sự dựa vào Nguyễn Bạc Vệ, e là đã sớm chấm dứt lâu rồi!

Trước đây ông cụ Nguyễn đã rất không hài lòng với người con trai này, bây giờ càng nhìn lại càng thấy phiền lòng và chán ghét.

Sao ông lại sinh ra một đứa con trai vô dụng như thế này!

“Con không quan tâm.” Nguyễn Bạc Vệ nói, giọng có chút khàn khàn. Từ khi Nguyễn Hạo thần chín tuổi ông ta đã không còn quản Nguyễn Hạo thần nữa. Ngần ấy năm ông ta chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm của một người ba. Bây giờ ông ta còn có thể dùng thân phận một người ba để quản thúc Nguyễn Hạo thần sao?

“Con…” Ông cụ Nguyễn tức giận: “Mấy năm nay, tất cả mọi chuyện của Nguyễn thị đều là Hạo thần trông nom quản lý, bây giờ Hạo thần cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn thì Nguyễn thị phải làm sao? Nhà họ Nguyễn phải làm sao? Lẽ nào còn muốn ba dùng bộ xương già này ra chống đỡ sao?”

Nguyễn Bạc Vệ nhìn ông cụ Nguyễn mà không nói gì, chỉ là trong đôi mắt có vẻ hoài nghi.

“Con là con trai ba, con không đau lòng cho người ba già này hay sao?” Ông cụ Nguyễn thầm thở ra, quyết định dùng chiêu bài tình thân với con trai, ông biết đứa con trai này có một khuyết điểm, đó chính là mềm lòng.

“Ba muốn con làm gì bây giờ? Con cũng hết cách, quản không nổi nó.” Vẻ mặt của Nguyễn Bạc Vệ quả nhiên hơi dãn ra, chỉ là ông ta thật sự không còn cách nào khác.

“Con là ba của nó, chuyện này cũng chỉ có thể dựa vào con.” Ông cụ Nguyễn biết chiêu bài tình thân của mình đã thành công, nên giọng nói cũng bất giác hơi chậm lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.