Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3057



Chương 3057

Bà cụ Nguyễn vẫn luôn im lặng đứng ở một bên, lúc này mới có một chút thay đổi đáng chú ý trên khuôn mặt.

“Cách gì?” Nguyễn Bạc Vệ cũng không để ý tới vẻ khác thường của bà cụ Nguyễn, mắt chỉ nhìn đến ông cụ Nguyễn.

“Cách gì?” Nguyễn Bạc Vệ hoàn toàn không để ý đến vẻ khác thường của bà cụ Nguyễn, mắt chỉ nhìn đến ông cụ Nguyễn, trên mặt có vài phần mong đợi. Đương nhiên, ông ta cũng không muốn con trai mình phải chịu khổ ở bên ngoài.

“Ba cũng biết thằng bé Hạo thần từ nhỏ đã cứng đầu, nếu nó đã mở họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, chắc chắn sẽ không dễ dàng thay đổi ý định như vậy. Vì vậy nhìn chung, Hạo thần chắc chắn không thể nào trở về nhà họ Nguyễn, trừ khi nhà họ Nguyễn xảy ra chuyện lớn gì.” Ông cụ Nguyễn lại khẽ thở dài lần nữa, vẻ mặt dường như có thêm phần phiền muộn.

“Chuyện lớn gì?” Hai mắt Nguyễn Bạc Vệ lóe lên, ông ta cũng đồng tình với lời nói của ông cụ Nguyễn. Nhưng chuyện lớn như thế nào mới có thể khiến Nguyễn Hạo thần quay trở về?

Huống chi, hiện tại nhà họ Nguyễn cũng không có chuyện hệ trọng gì.

“Mẹ cũng đã lớn tuổi, sống đến từng tuổi này cũng đủ rồi.” Bà cụ Nguyễn đứng ở một bên vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng.

Khi nói điều này, trông bà cụ Nguyễn rất tự nhiên, không nhìn ra bất kỳ điều gì khác thường.

Nguyễn Bạc Vệ nhanh chóng chuyển dời tầm mắt nhìn về phía bà cụ Nguyễn, chân mày Nguyễn Bạc Vệ nhíu chặt, dường như nghe không hiểu lời bà cụ Nguyễn nói.

“Nếu mẹ đột ngột qua đời, xảy ra chuyện lớn như thế này, chắc chắn Hạo thần sẽ quay trở về. Chỉ cần Hạo thần trở về, dưới tình hình đó, sẽ khá dễ làm cho nó ở lại.” Bà cụ Nguyễn nhìn vào mắt Nguyễn Bạc Vệ, nghe như tự lẩm bẩm, đương nhiên cũng là nói rõ hàm ý với Nguyễn Bạc Vệ.

“Hai người? Chuyện này sao có thể được? Không được.” Cuối cùng Nguyễn Bạc Vệ cũng hiểu ra, trong chốc lát sắc mặt tái nhợt vì kinh ngạc. Ông ta không ngờ chuyện lớn mà ba mẹ nói đến lại là ý này.

Đúng vậy, nếu bà cụ Nguyễn qua đời, đây quả thực là một chuyện hệ trọng đối với nhà họ Nguyễn, cho dù Hạo thần có như thế nào cũng buộc phải trở về nhà họ Nguyễn. Và tại tang lễ của bà cụ Nguyễn, nếu như tiếp tục nói công khai để Hạo thần ở lại nhà họ Nguyễn, quả thực đơn giản hơn nhiều.

Nhưng sao có thể làm như vậy được? Tuyệt đối không được!

“Bây giờ cũng không còn cách nào khác tốt hơn. Ba mẹ lo lắng việc Hạo thần đột ngột cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn là bị người ta mê hoặc, vì vậy lo lắng thời gian dài sẽ bất lợi đối với Hạo thần. Cho nên, ba mẹ cũng chỉ có thể làm thế này…” Bà cụ Nguyễn hít sâu một hơi: “Vì thằng bé Hạo thần, mẹ có ra sao cũng được. Dù sao mẹ cũng đã lớn tuổi, vốn cũng không còn sống được bao lâu nữa rồi.”

“Không được, không thể làm như vậy.” Nguyễn Bạc Vệ lắc đầu, chuyện này quá hoang đường, quả thực quá hoang đường!

“Dưới tình hình hiện giờ vốn không còn cách nào khác, ba mẹ cũng không thể nào trơ mắt nhìn Hạo thần mà không lo, nên chỉ có thể làm như vậy. Hôm nay ba mẹ tới đây chính là muốn con về nhà. Nếu mẹ con qua đời, con nhất định phải trở về làm chủ.”

Ông cụ Nguyễn hiển nhiên không hề muốn nghe Nguyễn Bạc Vệ từ chối, trực tiếp đưa ra quyết định.

“Hai người điên rồi, hai người quả thực điên rồi.” Trong mấy năm qua, đây qua lần đầu tiên Nguyễn Bạc Vệ hét lớn như vậy, ông ta cho rằng hai người này thật sự điên rồi.

“Con tưởng là ba mẹ muốn sao? Không phải hiện giờ ba mẹ cũng không còn cách nào khác sao? Ba mẹ làm như vậy đều là vì Hạo thần, chỉ cần tốt cho Hạo thần, hy sinh hai bộ xương già này cũng là đáng.” Ông cụ Nguyễn cũng trực tiếp hét lên, âm thanh còn lớn hơn tiếng hét của Nguyễn Bạc Vệ: “Nếu con có chí khí hơn một chút, mọi chuyện cũng sẽ không thành ra như thế này. Con nói xem những năm này con đã làm được gì cho Hạo thần? Con đã đóng góp được gì cho nhà họ Nguyễn, cho Nguyễn thị?”

Nguyễn Bạc Vệ giật mình, không biết là bị tiếng hét lớn của ông cụ Nguyễn dọa sợ, hay là đột nhiên nghĩ đến điều gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.