Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3063



Chương 3063

Lúc này còn có người nào đến tìm Nguyễn Bạc Vệ nữa chứ?

“Điều kì lạ nằm ở đây, tôi không điều tra ra thân phận của người đó.” Người ở đầu dây bên kia nói ra những lời này chẳn có chút thất vọng nào, ngược lại còn rất phán khích: “Kì quái thật?”

Mắt của Nguyễn Hạo thần rủ xuống, vậy chắc đúng là kì quái rồi, với năng lực của anh ta vậy mà lại không điều tra ra thân phận của người đó sao?

“Thử nói xem Nguyễn Bạc Vệ có phải bị người đó giết không?” Người ở đầu dây bên kia lại hỏi một câu.

“Không thẻ nào.” Nguyễn Hạo thần không do dự chút nào trực tiếp đáp lại, anh hiểu rõ ông cụ Nguyễn. Cái chết của Nguyễn Bạc Vệ không có liên quan gì với ông cụ Nguyễn.

Ông cụ Nguyễn biết Nguyễn Bạc Vệ đột nhiên chết trong viện dưỡng lão như vậy sẽ không bao giờ bình tĩnh như thế!

“Cũng phải, người đó cũng có lẽ có ý đồ xấu gì, chỉ là điều tra không ra thân phận của người đó thì có chút nghi ngờ thôi.”

Người ở đầu dây bên kia bình tĩnh nói. Rõ ràng vừa nãy lời anh ta nói đều không nghĩ là thật.

*Đi điều tra lại về thân phận của người đó đi.” Nguyễn Hạo thần biết cái chết của Nguyễn Bạc Vệ với người đó chắc là không có liên quan gì đâu, nhưng lúc này đột nhiên có sự xuất hiện đột ngột như vậy, càng kì lạ hơn là điều tra không ra thân phận của người đó!

Nguyễn Hạo thần càng như vậy thì càng không yên tâm, càng phải điều tra rõ ràng mới được.

“Được, tôi sẽ tranh thủ đi điều tra lại.” Lần này người ở đầu dây bên kia không còn trực tiếp nói như lần đầu tiên nữa.

Nguyễn Hạo thần nghe được lời đó rồi lắc lắc đầu một cái. Nghe khẩu khí của anh ta cũng không có chắc chắn lắm?

Nhiều năm như vậy rồi, Nguyễn Hạo thần vẫn là lần đầu tiên nghe khẩu khí của người đó như vậy. Có thể thấy người lần trước gặp Nguyễn Bạc Vệ sợ là cũng chẳng đơn giản gì.

Trương Minh Hoàng ở trong phòng vẽ, quản gia Trọng dùng vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Lúc tôi đến phòng của Nguyễn Bạc Vệ thì Nguyễn Bạc Vệ đã tắt thở rồi.”

Trương Minh Hoàng lắc lắc đầu, hai mắt nhìn về phía trước nói: “Làm sao mà tự nhiên chết?

Tại sao lại vào đúng ngay lúc này?

Chuyện này thật sự quá trùng hợp rồi, khiến ông ta không thể không nghỉ ngờ được.

“Điều tra ra kết quả nói là dùng thuốc ngủ liều lượng lớn, viện dưỡng lão đưa ra kết quả là tự sát.”

Trương Minh Hoàng nghe được giọng ông ta có gì đó không đúng nên liếc mắt sang nhìn.

“Lúc ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn rời không lâu là tôi tiền vào trong phòng của Nguyễn Bạc Vệ, mà lúc đó Nguyễn Bạc Vệ đã chết rồi. Thân thẻ cũng bắt đầu lạnh dần rồi…” Lời của quản gia Trọng còn chưa nói xong, nhưng mà ý của ông ấy cũng đã quá rõ ràng rồi.

Trương Minh Hoàng trước giờ luôn lạnh lùng như thế, xử lý việc chẳng chút hoảng sợ. Những năm nay chẳng có chuyện gì có thể ảnh hưởng đến tâm tư của ông ta được. Chỉ là lúc này ông ta nghe được lời của quản gia Trọng, sắc mặt của ông ta có chút kinh ngạc: “Ý ông là hai vị của nhà họ Nguyễn lúc ở trong phòng thì Nguyễn Bạc Vệ đã chết rồi sao?”

Những lời này của Trương Minh Hoàng, trong giọng nói có chút ngạc nhiên.

“Đúng.” Quản gia Trọng đáp lại, khẩu khí rất chắc chắn. Bởi vì lúc đó ông đã đi qua căn phòng của Nguyễn Bạc Vệ. Sự thật là như thế.

“Ông có nghi ngờ rằng cái chết của Nguyễn Bạc Vệ có liên quan đến hai vị ở Nhà họ Nguyễn không?” Đôi mắt của Trương Minh Hoàng nheo nheo lại. Trước giờ ông ta không phải là người hay cảm thông nhưng sự việc hôm nay lại làm cho ông ta vô cùng kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.