Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3160



Chương 3160

Nguyễn Hạo Thần là người thông minh bậc nào, anh há có thể không hiểu tâm tư của Bà cụ Nguyễn, Bà cụ Nguyễn cố ý muốn để cho người khác hiểu lầm, nhưng bây giờ không cho phép có hiểu lầm như vậy nữa.

Bị bọn họ tính toán một lần lại một lần, từng chút tình cảm cuối cùng của Nguyễn Hạo Thần đối với bọn họ sớm đã không còn, bây giờ Bà cụ Nguyễn ở trong mắt anh giống như một người xa lạ vậy!

“Hạo Thần, bà biết ba cháu vừa đi, trong lòng cháu không thoải mái, chúng ta trở về rồi hãy nói, đi về trước.” Vốn trên mặt Bà cụ Nguyễn miễn cưỡng cười cứng đờ, trong lòng cũng không nhịn được tức giận, nhưng bà ta biết lúc này tuyệt đối không thể tức giận với Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần nhìn Bà cụ Nguyễn, khóe môi hơi cười lạnh, anh cũng nói rõ ràng như vậy rồi, Bà cụ Nguyễn vẫn còn tính toán anh.

Nguyễn Hạo Thần cũng lười nói nhảm với bọn họ nữa, thư ký Lưu đã tới trước mặt, anh đi về phía thư ký Lưu.

“Hạo Thần, bà không hiểu rốt cuộc cháu đang tức giận chuyện gì, chúng ta làm tất cả mọi chuyện cũng là vì cháu, bà và ông nội cháu lớn tuổi, tất cả của nhà họ Nguyễn đều là của cháu, bà và ông nội cháu để lại tất cả cho cháu, chúng ta đều hy vọng cháu có thể hạnh phúc.” Bà cụ Nguyễn thấy Nguyễn Hạo Thần vẫn muốn đi, bà ta biết không ngăn được Nguyễn Hạo Thần, cho nên cũng sẽ không cố cản, mà là đổi cách khác.

“Hạo Thần cháu đối với chúng ta thế nào, chúng ta đều thấy không sao, chúng ta là người nhà của cháu, tất nhiên sẽ không giận cháu, nhưng công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ba ngày nay đều gác đêm cùng cháu ở nhà họ Nguyễn, cô ấy làm nhiều như vậy vì cháu, cháu vẫn phụ lòng cô ấy như vậy?” Giọng của Bà cụ Nguyễn thoáng đề cao một chút, có thể để tất cả mọi người ở đó đều nghe được.

Những phóng viên kia nghe thấy lời này của Bà cụ Nguyễn, mỗi người đều lập tức dựng thẳng lỗ tai.

“Hạo Thần, chuyện này liên quan đến danh tiếng của Quỷ Vực Chi Thành, cháu cũng không thể phá hủy một cô gái tốt như vậy.” Bà cụ Nguyễn tất nhiên chú ý tới động tĩnh của những phóng viên kia, nên giọng bà ta lại thoáng tăng cao một chút.

Nguyễn Hạo Thần cười nhạt, cảm thấy vô cùng châm chọc, anh phụ lòng công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, anh phá hủy một cô gái?

Này mẹ nó có liên quan gì đến anh? !

“Bà nội anh nói đúng đó, anh không thể bắt nạt cô gái người ta như vậy, anh phải phụ trách.” Ông cụ Nguyễn lập tức bồi thêm một câu, đây mới là mục đích cuối cùng của bọn họ, phải để Nguyễn Hạo Thần cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

“Phụ trách? Ông cụ Nguyễn muốn để cháu phụ trách thế nào?” Nụ cười nhạt ở khóe môi Nguyễn Hạo Thần từ từ rộng ra, nhìn thôi cũng cho người ta có cảm giác rợn cả tóc gáy rùng mình, nhưng giọng Nguyễn Hạo Thần nghe rất thong thả, nghe không ra quá nhiều cảm xúc.

“Đương nhiên là cưới cô ấy, anh phải cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, hôn sự này là tôi và bà nội anh đều đồng ý.” Hai tròng mắt ông cụ Nguyễn chợt lóe, một câu nói rất có lý chẳng sợ.

“Ông đồng ý liên quan gì đến tôi, ông cụ Nguyễn chẳng lẽ quên mất, tôi đã không còn quan hệ gì với nhà họ Nguyễn.” Lúc này giọng Nguyễn Hạo Thần vẫn thong thả như cũ, nhưng cho người ta cảm giác thấy lạnh cả người.

“Mày! Đồ vô liêm sỉ! Làm sao mày có thể nói ra những lời này được, một đứa con gái chăm sóc cho mày, một mực ở nhà họ Nguyễn trông nom mày đã ba ngày ba đêm, cái gì người ta cũng không để ý. Một lòng chỉ vì mày, mày lại có thể đối với người ta như vậy sao? Mày cư xử với con gái nhà người ta như vậy mà được sao?” Ông cụ Nguyễn vô cùng tức giận, đương nhiên ông ta sẽ không nói với Nguyễn Hạo Thần về chuyện Nguyễn Hạo Thần tách ra khỏi nhà họ Nguyễn, ông ta không muốn nhắc đến vấn đề này, bởi vì ông ta vẫn muốn Nguyễn Hạo Thần ở lại nhà họ Nguyễn.

Nguyễn Hạo Thần chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông cụ Nguyễn, khóe miệng mang theo nụ cười giễu cợt, tựa hồ anh nghe phải một chuyện rất buồn cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.