Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3231



Chương 3231

“Đúng, đúng, cô không cần bị Tiểu Tân dọa, trước giờ nội quy của chúng tôi luôn rất nghiêm khắc, tuyệt đối không cho chúng tôi làm xằng bậy, nếu làm trái quy định thì nhất định phải chịu phạt.” Cậu Tô nghe thấy Tiểu Cửu phối hợp với mình thì âm thầm thở phào một hơi, anh ta cảm thấy như vậy cô cả nhà họ Đường sẽ tin tưởng.

“Nội quy rất nghiêm khắc?” Tô Khiết nhìn về phía Cậu Tô, đột nhiên nở nụ cười, nụ cười kia rất nhẹ, nhưng lại mơ hồ có ý khác.

“Đúng… Đúng rồi.” Cậu Tô nhìn thấy nụ cười trên mặt cô thì cảm thấy ánh mắt hơi bị hoảng một chút, cho nên bèn trả lời theo bản năng.

Vốn lời này không sai, không có vấn đề gì, thật ra còn khá bình thường.

Tô Khiết chậm rãi cong môi, độ cung kia rất đẹp, nhưng ở trong mắt Cậu Tô, không biết vì sao lại lạnh sống lưng, Cậu Tô đột nhiên có cảm giác đặc biệt không tốt!

Khóe miệng của Tô Khiết từ từ cong lên từng chút một, độ cong kia trông rất đẹp, nhưng trong mắt Cậu Tô không biết tại sao lại cảm thấy lạnh sống lưng, Cậu Tô đột nhiên có một linh cảm rất không tốt!! Luôn cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn, hơn nữa là một chuyện vô cùng không tốt.

Tô Khiết nhìn anh ta, trên mặt vẫn mang theo ý cười: “Quy tắc rất nghiêm…”

Lời nói của Tô Khiết cố ý dừng một chút, sau đó lại từ từ bổ sung: “Nghe anh nói như vậy, tôi lại nhớ đến….”

Lời nói của Tô Khiết lại một lần nữa có ý dừng lại, Cậu Tô chỉ cảm thấy một khẩu khí nghẹn trong cổ họng, không lên được cũng không xuống được, thầy Tô Khiết dường như không có ý nói tiếp, Cậu Tô có chút gấp gáp: “Cô nhớ đến cái gì?”

Lúc Cậu Tô nói câu này, dùng lực nuốt nước bọt, cổ cũng duỗi ra theo, đôi mắt rất đẹp nhìn thẳng vào Tô Khiết, cảm giác dáng vẻ giống như đang đợi tuyên hình phạt.

Tiểu Cửu rất xem thường liếc nhìn Cậu Tô, cô ta phát hiện Cậu Tô bây giờ đã ngu ngốc đến mức không có thuốc chữa, mỗi câu nói đều để lộ ra.

Cô chủ nhà họ Đường quá thông minh, một câu nói nghe có vẻ bình thường lại có thể phát hiện ra đạo lý huyền diệu mà người khác không thể phát hiện ra, Cậu Tô sai ở chỗ quá nhiều lời.

Nhưng Tô Khiết chỉ cười, không nói gì nữa, có một vài lời không cần nói quá rõ ràng, như vậy hiệu quả sẽ càng tốt.

“Rốt cuộc cô nghĩ đến cái gì? Cô nói đi? Nói có một nửa, cô muốn tôi nghẹn chết sao?” Bình thường tính hiếu kỳ của Cậu Tô không nặng, bình thường không có chuyện gì có thể khiến anh ta tò mò, bởi vì bình thường chuyện anh ta muốn biết thì không thể không biết, nếu như đổi lại là người khác nói với anh ta một nửa, giữ lại một nửa, anh ta tuyệt đối có thể đánh người đó nửa sống nửa chết trước sau đó bắt người ta nói hết.

Nhưng cô chủ nhà họ Đường, Cậu Tô không dám đánh, cô chủ nhà họ Đường nói nửa vời với anh ta, anh ta hoàn toàn không thể cáu kỉnh, anh ta chỉ có thể nhịn, mà càng nhịn, càng tò mò, hơn nữa anh ta cũng thật sự muốn biết cô chủ nhà họ Đường rốt cuộc có đoán được không.

Tô Khiết không thèm nhìn anh ta, trực tiếp đứng lên, từ trên giường đầy bệnh nhân nhảy xuống, cô nằm một lúc như vậy, cơ thể đã phục hồi hoàn toàn rồi, không hề còn cảm giác không thoải mái.

“Tô Khiết, bác sĩ nói…” Phạm My nhìn cô nhảy xuống như vậy, đã bị dọa sợ, vội vàng muốn ngăn cản, nhưng vì nóng lòng, quên vấn đề tên gọi, trực tiếp gọi Tô Khiết.

Lúc đầu Đường Thắm Nhi là tên của mẹ Tô Khiết, vì vậy mọi người nhà họ Đường đều gọi cô là Tô Khiết, chỉ có ở bên ngoài lúc ở trước mặt người khác mới gọi Thắm Nhi.

Nhưng lúc nãy Phạm My quá nóng lòng, nên theo thói quen gọi Tô Khiết.

Phạm My gọi xong mới chú ý đến vấn đề, bà vội vàng dừng lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.