Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3242



Chương 3242

Kế hoạch của cô ta với Cậu Tô, cộng thêm Tiểu Tân có thể nói là vô cùng hoàn mỹ, nhưng từ lúc bắt đầu đã bị cô chủ nhà họ Đường nhìn thấu.

Mặc dù Thành thiếu chủ năng lực không tồi, nhưng cô chủ nhà họ Đường cũng thực sự quá lợi hại, Tiểu Cửu không cảm thấy Thành thiếu chủ có thể đấu lại cô chủ nhà họ Đường.

Vì vậy Tiểu Cửu cảm thấy rõ ràng Thành thiếu chủ chuẩn bị kế hoạch B/C, nhưng cô ta thật sự không ôm quá nhiều hi vọng.

Hơn nữa, nếu như lần này cô chủ nhà họ Đường về nhà, không ra khỏi cửa nữa, Thành thiếu chủ có nhiều kế hoạch hơn nữa cũng không thể thực hiện được.

Bây giờ cô chủ nhà họ Đường muốn trở về, da mặt bọn họ có dày hơn nữa cũng không thể thật sự đi theo cô chủ nhà họ Đường về nhà.

Đến lúc đó chỉ sợ người khác cũng muốn đuổi bọn họ đi, cho dù bọn họ muốn vô lại cũng không thể vô lại được.

Vì vậy, Tiểu Cửu quyết định mạo hiểm một lần, lấy được thì đã thành công, chỉ cần có thể lấy được sợi tóc, cho dù cô chủ nhà họ Đường nghi ngờ cũng không sao.

Nếu như không lấy được, vậy chỉ có thể nghĩ cách khác, đến lúc đó Thành thiếu chủ có thể lập ra kế hoạch DEFGHIJK.

Tô Khiết dừng lại, đảo mắt nhìn Tiểu Cửu, đôi mắt cứ nhìn thẳng vào Tiểu Cửu như vậy.

Trái tim của Tiểu Cửu đột nhiên có chút hoảng sợ, vô cùng căng thẳng, lúc này Tiểu Cửu cảm thấy lòng bàn tay của mình bắt đầu chảy mồ hôi rồi.

Lúc trước cô ra chấp hành biết bao nhiệm vụ nguy hiểm, cô ta cũng chưa từng căng thẳng như lúc này.

Trong lòng Tiểu Cửu thầm nói với mình nhất định phải bình tĩnh, nhất định phải bình bĩnh, tuyệt đối không được hoảng, tuyệt đối không được lộ ra bất kỳ điểm khác thường nào, tuyệt đối không thể bị cô chủ nhà họ Đường phát hiện ra điều gì.

Cậu Tô cũng căng thẳng, vô cùng căng thẳng, nhưng anh ta nhịn, lúc này ngược lại anh ta không còn không đáng tin cậy như trước kia nữa, anh ta biết một bước này rất quan trọng, thành thì mọi chuyện đều thuận lợi.

Nếu như thất bại, kế hoạch tiếp theo chắc chắn sẽ càng khó.

“Được rồi, vậy cô giúp tôi đi.” Khóe miệng Tô Khiết hơi cong lên, khẽ cười, sau đó đặt sợi tóc trong tay vào lòng bàn tay đang xòe ra của Tiểu Cửu.

Nụ cười trên khuôn mặt Tô Khiết rất nhạt, rất tự nhiên, không nhìn ra bất kỳ sự bất thường nào.

Tiểu Cửu thầm thở ra hít vào, cố gắng giữ sự bình tĩnh của mình, lúc Tô Khiết đặt sợi tóc vào trong lòng bàn tay của cô ta, rõ ràng chỉ có 2 sợi tóc, rõ ràng nhẹ đến mức gần như không có trọng lượng, nhưng Tiểu Cửu lại cảm thấy dường như rất nặng, rất nặng.

Cậu Tô cũng thầm thở ra một hơi, may mà, may mà tất cả đều thuận lợi, nếu không tiếp theo anh ta không biết phải ăn nói với Thành thiếu chủ như thế nào.

Cậu Tô biết, chỉ cần sợi tóc này đến được lòng bàn tay của Tiểu Cửu, chuyện này xem như là thành công, Tiểu Cửu không ngốc, không thể thật sự đem sợi tóc khó khăn lắm mới lấy được ném vào trong thùng rác.

Bàn tay đang buông thõng bên người của Cậu Tô từ từ buông lòng ra, lúc này anh ta mới phát hiện lòng bàn tay đã chảy mồ hôi.

Lúc anh ta thực thi nhiệm vụ lòng bàn tay cũng chưa từng chảy mồ hôi, lúc nãy lại chảy mồ hôi, cũng thật sự đủ lợi hại!

Tiểu Cửu giữ sự bình tĩnh, cố gắng để mình không được hoảng, không được lộ ra bất kỳ sự khác thường nào, sau khi nhận lấy sợi tóc của Tô Khiết, cô ta cầm sợi tóc đi thẳng về phía thùng rác ở phía trước.

Lúc đi đến trước thùng rác, cô ta dừng lại, sao đó đưa tay vào miệng thùng rác, lòng bàn tay mở ra, ném thứ trong tay vào thùng rác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.