Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3266



Chương 3266

“Anh không quan tâm, vậy anh quan tâm cái gì? Tô Khiết hả? Anh cũng chỉ quan tâm có Tô Khiết, ngoại trừ Tô Khiết ra anh còn đang quan tâm cái gì?” Cảm xúc của Bùi Doanh đột nhiên trở nên kích động, đột nhiên gầm lên một tiếng, lửa giận lúc nãy kiềm chế cuối cùng cũng đã bộc phát.

Bùi Dật Duy lại nhìn cô ta, nhìn thấy tâm trạng của cô ta đột nhiên kích động thì có hơi bất ngờ, dường như không biết tại sao cô ta lại tức giận như thề.

“Anh quan tâm Tô Khiết, nhưng mà Tô Khiết có quan tâm anh không hả? Bây giờ người mà Tô Khiết thích là Nguyễn Hạo Thần, Tô Khiết đã kết hôn với Nguyễn Hạo Thần từ lâu rồi, mặc dù thời gian trước bọn họ ly hôn với nhau nhưng mà bây giờ bọn họ lại ở cùng nhau, người mà Tô Khiết yêu là Nguyễn Hạo Thần, cô ta đã sớm quên anh không còn gì hết!” Bùi Doanh nhìn ánh mắt của anh ta đang nhìn mình, loại ánh mắt khó hiểu ấy, Bùi Doanh có thể cảm nhận được bản thân mình sắp điên luôn rồi.

“Tôi thích cô ấy là chuyện của tôi, chuyện năm đó là lỗi của tôi, bây giờ cô ấy thích người khác không phải là lỗi của cô ấy.” Trong đôi mắt của Bùi Dật Duy có nhiều thêm mấy phần nặng nề, chuyện năm đó đều là do lỗi của anh ta.

Mặc dù đây không phải là ý của anh ta, mặc dù chuyện năm đó đa số đều là do Bùi Doanh lên kế hoạch, nhưng mà đều là do lỗi của anh ta, Tô Khiết không sai chút nào hết.

Năm đó cô thật sự yêu anh ta, bây giờ cô không yêu anh ta cũng là thật, cho nên cho dù anh ta tự tử ở trước mặt của cô thì cũng không thể kéo cô về. Từ trước đến nay cô có tính tình như vậy đó, lúc yêu thì yêu rất cố chấp, không yêu rồi thì tuyệt tình hơn bắt cứ ai.

Anh ta đã sớm biết chuyện của cô với Nguyễn Hạo Thần, anh ta cũng không tức giận, không giận cô, đương nhiên ghen tị thì vẫn có, nhưng mà anh ta cũng chỉ có thể ghen ghét trong lòng.

Kể từ chuyện ở bệnh viện lần đó, anh ta đã biết rõ tình yêu của cô đối với anh ta đã không còn tồn tại nữa, cho nên anh ta lựa chọn buông tay, anh ta bằng lòng thành toàn cho cô, chỉ cần cô hạnh phúc là được rồi.

“Đúng vậy, cô ta ở trong lòng của anh mãi mãi không sai, cô ta làm tất cả mọi chuyện đều là đúng, cô ta ở trong lòng của anh mãi mãi tốt nhát.” Ngực của Bùi Doanh trập trùng không ngừng, hình như là tức giận không nhẹ, vì cái gì, vì cái gì mà trong lòng của anh ta cũng chỉ có một mình Tô Khiết?

Cô ta ở bên cạnh anh ta nhiều năm như vậy, trả giá vì anh ta nhiều như thế, tại sao anh ta lại không nhìn thấy?

“Đúng vậy.” Gần như là Bùi Dật Duy không do dự chút nào, không chần chờ chút nào, anh ta trả lời rất nhanh, rất dứt khoát, cũng rất kiên quyết, trong lòng của anh ta, Tô Khiết của anh ta mãi mãi là tốt nhất.

Tô Khiết của anh ta không hề sai.

“Bùi Dật Duy, anh là một kẻ ngốc, anh chính là một tên mù, anh…” Bùi Doanh tức giận mắng to, hận không thể trực tiếp đi lên phía trước bóp chết anh ta.

Anh ta là đồ ngốc, là một tên mù lòa, cô ta đối xử tốt với anh ta như thế, anh ta lại không biết, cũng không nhìn thấy.

“Ngày hôm nay cô đến đây làm gì, lúc nào sẽ thả tôi ra ngoài?” Bùi Dật Duy không hiểu tại sao cô ta lại tức giận như vậy, cũng không so đo với cô ta.

Bùi Doanh sửng sốt, trong nháy mắt lửa giận bốc lên, cô ta tức giận gần chết đi được, anh ta chỉ có thái độ như thế.

Nhưng mà Bùi Doanh biết rằng cô ta có tức giận cũng vô dụng, cô ta tức giận, anh ta có thể không để ý tới cô ta, mà cô ta cũng không nỡ làm gì anh ta.

Bùi Doanh thở mạnh ra một hơi, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, cô ta biết mình tức giận với anh ta cũng vô dụng, cho nên cũng chỉ có thể đổi một phương thức khác: “Em mua những thứ mà anh muốn ăn, bây giờ em đi nấu cơm, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó em sẽ thả anh đi.”

Bùi Dật Duy chuyển mắt nhìn cô ta, trong con ngươi rõ ràng mang theo vài phần chát vấn, hiển nhiên không tin tưởng cô ta.

“Chỉ cần anh không làm tổn thương chính mình, em sẽ không hạn chế quyền tự do của anh.” Lúc này, trong lòng của Bùi Doanh bốc hỏa, nhưng mà trên mặt vẫn cố gắng gạt ra nụ cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.