Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3267



Chương 3267

Bùi Dật Duy nghe thấy lời nói này của cô ta, nét hoài nghi trên mặt đã giảm đi mấy phần, mặc dù anh ta không muốn ăn cơm với cô ta nhưng mà anh ta biết tính tình của cô ta, bây giờ thân thể của anh ta vẫn còn chưa phục hồi tốt, nếu như muốn cưỡng ép rời khỏi, sợ là có chút khó khăn, cho nên Bùi Dật Duy cũng không nói nhiều nữa.

Bùi Doanh cười cười với anh ta: “Bây giờ em đi nấu cơm.”

Bùi Dật Duy không để ý đến cô ta, không nói gì cũng không có bất cứ phản ứng gì.

Bùi Doanh chỉ có thể quay người đi ra khỏi phòng, sau khi ra khỏi phòng, sắc mặt của Bùi Doanh lập tức trở nên âm trầm, đôi mắt lại trở nên hận thù hơn.

Tại sao, tại sao anh ta cứ luôn đối xử với cô ta như thế?

Cô ta yêu anh ta như vậy, cô ta vì anh ta mà làm nhiều thứ như vậy, tại sao anh ta lại phải đối xử với cô ta như thế?

Lúc đi xuống lầu, bước chân qua Bùi Doanh có hơi lảo đảo, có mấy bước thiếu chút nữa là đã ngã sắp xuống, Bùi Doanh có gắng chịu đựng mới có thể để mình không bùng nỗ tại chỗ.

Sau khi Bùi Doanh đi xuống lầu lại hung hăng thở ra mấy hơi, sau đó mới miễn cưỡng để mình bình tĩnh lại.

Cô ta đi vào trong phòng bếp bắt đầu chuẩn bị đồ ăn, tài nấu nướng của cô ta không tệ, bởi vì cô ta đã cố ý đi học, là vì nấu cơm cho anh ta, cô ta đã cố ý học nó.

Nghĩ đến muốn nấu ăn cho anh ta ăn, tâm trạng của cô ta khá hơn một chút.

Tốc độ của cô ta rất nhanh, cũng không lâu lắm, cô ta liền làm xong ba món mặn một món canh, cô ta đứng ở dưới lầu gọi vài tiếng nhưng Bùi Dật Duy không trả lời, cũng không xuống lầu, Bùi Doanh lại lên lầu một lần nữa.

Cánh của thư phòng vẫn y như lúc cô ta rời khỏi, Bùi Doanh đi đến cửa nhìn vào trong, nhìn thấy Bùi Dật Duy vẫn còn đang ngồi bên cạnh cửa sổ như cũ, hiển nhiên không di chuyển vị trí.

Bùi Doanh vừa định đi vào gọi anh ta ăn cơm, chỉ là lúc cô ta di chuyển bước chân, đồng thời lại phát hiện trong tay của anh ta đang cầm một sợi dây màu đỏ được thắt lại.

Bước chân của Bùi Doanh đột ngột dừng lại, sắc mặt rõ ràng trầm xuống, đôi mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào sợi dây đỏ ở trong tay của Bùi Dật Duy. Đương nhiên là cô ta cũng nhận ra sợi dây đỏ đó, đó là lúc Bùi Dật Duy và Tô Khiết còn ở bên nhau, Tô Khiết đã tặng cho Bùi Dật Duy, là do chính tay của Tô Khiết thắt.

Đã sáu năm trôi qua, một sợi dây cũ kỹ như thế mà Bùi Dật Duy mang theo bên cạnh sáu năm trời, bây giờ còn giữ ở trong lòng y như là bảo bối.

Anh ta yêu Tô Khiết như vậy.

Trong lòng anh ta chỉ có Tô Khiết.

Bùi Doanh cắn chặt hàm răng, lúc này cô ta hận đến nỗi hai mắt muốn bốc cháy, tại sao lại phải đối xử với cô ta như thế?

Tại sao anh ta lại không nhìn thấy điểm tốt của cô ta?

Tại sao trong lòng của anh ta vĩnh viễn không có cô ta?

Không, cô ta không cam lòng, cô ta không cam lòng như thế này.

Bây giờ chuyện của Trình Nhu Nhu đã bị bại lộ, chắc chắn là Thành thiếu chủ và Trịnh Hùng sẽ không bỏ qua cho cô ta, cô ta cũng không biết là mình có thể né tránh được bao lâu, nói không chừng bọn họ có thể tìm được cô ta rất nhanh thôi.

Cô ta biết mặc kệ là Thành thiếu chủ hay là Trịnh Hùng, chỉ cần bọn họ có thể tìm được thì kết quả của cô ta chắc chắn sẽ rất thảm, đến lúc đó chỉ sợ là chỉ có một con đường chết.

Cô ta không cam lòng như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.