Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3276



Chương 3276

Con ngươi của Bùi Dật Duy trợn lên, ngay lập tức trong đôi mắt như có muôn vàn con sóng dữ, anh ta biết chuyện Tô Khiết và cậu ba Nguyễn kết hôn với nhau, anh ta cũng biết hiện tại Tô Khiết đã thật sự yêu cậu ba Nguyễn.

Anh ta cho rằng sau này Tô Khiết với cậu ba Nguyễn gặp nhau, quen biết nhau rồi mới ở bên nhau, chứ anh ta không nghĩ tới là lại có chuyện như thế.

Vậy mà đều là do Bùi Doanh sắp xếp.

“Là do cô đã sắp xếp?” Khóe môi của Bùi Dật Duy khẽ cử động, anh ta gằn từng chữ, cảm giác lạnh lẽo như là một tảng băng.

Nhưng mà lúc này lực đạo bàn tay của Bùi Dật Duy đang bóp cổ Bùi Doanh đã nới lỏng một chút, anh ta muốn biết rõ chuyện này, anh ta nhất định phải biết rõ những chuyện liên quan đến Tô Khiết.

“Đúng, là tôi sắp xếp, năm năm trước vào buổi tối trước ngày Tô Khiết đính hôn, tôi đã chuốc mê cô ta đưa tới khách sạn.” Bùi Doanh thừa nhận rất thẳng thắn, cô ta bây giờ cũng sắp chết rồi, còn có gì không dám thừa nhận.

Đôi mắt Bùi Dật Duy nhìn chằm chằm vào Bùi Doanh, ánh mắt đó lạnh lẽo thấu xương, như có thể đông cứng người khác bắt cứ lúc nào.

“Nhưng mà, ý định của tôi vốn không phải muốn đưa Tô Khiết lên giường cậu ba Nguyễn, tôi vốn là muốn tìm vài người đàn ông đến hủy cô ta, nhưng cuối cùng bị cô ta trốn thoát, sau đó cô ta trốn lên giường cậu ba Nguyễn.” Bùi Doanh đối diện với đôi mắt Bùi Dật Duy, không bao nhiêu sợ hãi, ngược lại trên mặt vẫn mang theo nụ cười.

Nghĩ tới Bùi Dật Duy vừa tỉnh đã muốn giết cô ta, nghĩ tới hận ý trong mắt anh ta vừa rồi, Bùi Doanh cảm thấy khiến trong lòng anh ta không thoải mái, cô ta lại có thể thoải mái trong lòng.

“Cô quả thực đáng chết.” Thân thể Bùi Dật Duy rõ ràng cứng ngắc, tay đặt trên cổ Bùi Doanh không ngừng run lên, sau đó lại dùng sức, lần này, anh ta dùng tất cả sức lực của mình, càng không chút lưu tỉnh.

Lần này, anh ta thậm chí không cho Bùi Doanh cơ hội mở miệng, không ngừng dùng sức, cho tới khi Bùi Doanh không nhúc nhích, không còn hơi thở.

Sau khi Bùi Doanh tắt thở, Bùi Dật Duy mới buông lỏng tay, ngồi sang một bên, thân thể có chút cứng đờ, trên mặt cũng mang theo vài phần hoảng loạn.

Anh ta làm việc mặc dù có lúc có chút cực đoan, nhưng luôn là công dân tốt tuân thủ pháp luật, chuyện giết người thế này, anh ta trước đây thật sự chưa từng nghĩ tới.

Anh ta biết giết người phải đền mạng, anh ta đã giết Bùi Doanh, anh ta cũng không thể sống nữa.

Nhưng Bùi Doanh làm chuyện thế này với anh ta, năm năm trước cô ta còn muốn cho người hủy Tô Khiết, anh ta không cách nào tha thứ, cô ta đáng chết.

Cho nên, anh ta giết Bùi Doanh, đương nhiên tiếp sau đây, anh ta cũng sẽ thừa nhận hậu quả, anh ta sẽ đi tự thú, nhưng trước lúc đó, anh ta phải đi làm một chuyện trước.

Bùi Dật Duy hồi thần, trực tiếp đứng dậy, không nhìn Bùi Doanh nữa, anh ta tìm ra chìa khóa, sau đó mở cửa rời đi.

Biệt thự này ở ngoại ô, bên đây không có taxi, cũng không có xe buýt, để đến nơi có thể gọi xe cần một đoạn đường rất dài.

Vết thương trên người Bùi Dật Duy vốn còn chưa khỏi, lại bị thương ở tim, thêm cả chuyện vừa rồi, thân thể anh ta lúc này rất yếu ớt, anh ta cứ đi như vậy, thân thể không hẳn có thể chống đỡ nỗi, hơn nữa bây giờ lại là buổi tối.

Muốn gọi được xe càng khó, nhưng Bùi Dật Duy không chút do dự, đóng cửa xong liền trực tiếp đi về phía trước.

Bùi Dật Duy đi khoảng một giờ đồng hồ mới tới đường lớn, số anh ta cũng tính không tệ, không bao lâu đã có một chiếc taxi chạy tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.