Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3297



Chương 3297

Liên quan đến con gái, có lẽ từ lúc bắt đầu là do ông ta đã hy vọng xa vời, ông ta đã được chú định là người cô độc, làm sao có thể có con gái?

Trương Minh Hoàng, ông không tin vào số mệnh, ông vẫn cho rằng con người có thể thắng ông trời, ông vẫn luôn tin tưởng không có chuyện gì là ông không làm được, nhưng mà đến cuối cùng ông vẫn không thể thắng nổi số mệnh.

Cho nên cứ như vậy đi, đừng nghĩ cái gì hết, cũng không cần gì hết, cứ như vậy thôi.

Trương Minh Hoàng cứ im lặng ngồi ở đẳng đó, không cử động chút nào, đôi mắt của ông ta cứ nhìn thẳng về phía trước, ngay cả chớp mắt cũng không chớp, tròng mắt cũng không di chuyền.

Bình thường lúc ở một mình thì ông ta sẽ vẽ tranh, nhưng mà lúc này bút vẽ được đặt ở bên cạnh ông ta, giá vẽ đặt ở trước mặt ông ta, nhưng mà dường như ông ta không nhìn thấy, thậm chí ngay cả vẽ cũng không muốn vẽ.

Chắc có lẽ lòng lạnh như tro nguội là như vậy.

Mặc dù quản gia Trọng đã đi ra khỏi phòng, nhưng mà trong lòng vẫn lo lắng muốn chết, ông ta biết không phải như thế này, ông ta biết nhất định phải làm cái gì đó, không, không phải là ông ta phải làm chút gì đó, mà là ông ta nhất định phải làm gì đó cho thành chủ.

Sau khi quản gia Trọng suy nghĩ một chút thì vẫn bắm điện thoại gọi cho chú Lương, ông ta quyết định tìm hiểu tình huống là như thế nào cái đã.

“Rốt cuộc là xét nghiệm ADN có chuyện gì vậy? Cô cả nhà họ Đường thật sự không phải là con gái của thành chủ hả?” Điện thoại vừa mới được kết nói, quản gia Trọng trực tiếp hỏi ngay, bây giờ ngay cả tâm trạng khách sáo cũng không có.

“Đúng vậy.” Lương nhận được điện thoại của quản gia Trọng thì cũng chẳng bắt ngờ gì, nhưng mà khi nghe thấy quản gia Trọng hỏi như vậy thì có hơi kinh ngạc, ông ta với quản gia Trọng quen biết nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên nhìn thấy quản gia Trọng nôn nóng như vậy.

Đúng vậy, chính là vội vàng xúc động.

Quản gia Trọng vội vàng xúc động, Lương không có cách nào tưởng tượng được.

“Có xảy ra chuyện gì sai lầm không, có khi nào kết quả sai rồi không?” Từ trước đến nay quản gia Trọng đều rất lý trí, nhưng mà vừa nghĩ tới dáng vẻ của thành chủ nhà mình, ông ta liền không thể tỉnh táo được, bây giờ ông ta rất hi vọng kết quả xét nghiệm ADN là sai.

“Kết quả xét nghiệm không có vấn đề gì, thiết bị đều bình thường, thao tác cũng không có vấn đề, nếu như có sai thì trừ phi tóc mà Tô và Tiểu Cửu mang về không phải của cô cả nhà họ Đường.” Chú Lương nghe thấy câu hỏi này của quản gia Trọng thì có hơi ngơ ngác, nhưng mà vẫn nhanh chóng giải thích.

“Vậy thì có khi nào không phải là tóc của cô cả nhà họ Đường.” Âm thanh của quản gia Trọng đột nhiên tăng cao hơn, dường như là có mấy phần hi vọng.

Cũng không phải là quản gia Trọng để tâm vào chuyện vụn vặt, mà là lúc này ông ta thật sự hi vọng chuyện là như vậy.

Bởi vì lúc nãy quản gia Trọng rõ ràng ý thức được một việc, thành chủ nhà ông ta cũng không phải không coi trọng công chúa, mà đơn giản là ông quá coi trọng cô cả nhà họ Đường.

Quản gia Trọng biết lúc nãy thành chủ nhà mình mắt hết ý chí như vậy, không chỉ là vì thất vọng đối với việc không thể tìm thấy công chúa, mà còn là bởi vì cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa, cho nên lại càng thất vọng hơn.

Có lẽ trong lòng của thành chủ nhận định chỉ có cô cả nhà họ Đường mới là con gái của ông.

Nếu không thì lúc nãy thành chủ cũng sẽ không nói là không cần tìm nữa.

Chú Lương ở đầu dây bên kia điện thoại trầm mặc trong chốc lát, sau đó khẽ thở dài một hơi mới mở miệng nói lần nữa: “Ông phải biết là tóc do Tiểu Cửu và Tô đã mang về, ông cũng biết cô cả nhà họ Đường là Tô Khiết, là con gái của Tô Trung Phương.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.