Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3322



Chương 3322

Bà Viên nhất thời thật sự không nghĩ ra được ai.

Đương nhiên nếu không phải là người nước Z mà là người nước khác, với địa vị của Ông Viên thì người nước khác đến thăm hỏi cũng phải thông qua chính phủ, tuyệt đối không thể tùy tiện như thế, càng không thể lặng lẽ gặp mặt ở nhà.

“Bà còn nhớ chuyện hai mươi bảy năm trước không? Tôi đã nói với bà lúc ấy người Quỷ Vực Chi Thành đã cứu tôi, chiều nay người đến đây là Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành.” Ông Viên suy nghĩ, vẫn nói cho bà Viên, néu Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chọn đền nhà thì chắc chắn không thể giấu giếm người nhà của ông ta.

“Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?” Bà Viên khiếp sợ lên tiếng: “Vì sao? Vì sao ông ta muốn tới nhà của chúng ta? Ông ta… Ông ta cứu mạng của ông, chúng ta biết ơn ông ta, nhưng chuyện này quá đột ngột, quá bất ngờ.”

Bà Viên cũng quá kinh ngạc, hơn nữa bà ta không hiểu vì sao Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đột nhiên đến nhà họ Viên.

“Tôi cũng biết quá đột ngột, nhưng ông ta là ân nhân cứu mạng, cho dù lý do của ông ta là gì thì tôi cũng phải chào đón.” Ông Viên cũng không phải chưa từng nghi ngờ, nhưng cho dù ông ta nghỉ ngờ thế nào thì cũng phải làm như vậy.

“Không lẽ có vấn đề gì? Không lẽ bọn họ có mục đích gì khác?” Bà Viên nghe ông ta nói như vậy thì càng lo lắng.

Ông Viên lại cười: “Đó là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, với địa vị của tôi thì sợ là ông ta cũng không có chuyện gì cần nhờ vả.” Ông Viên biết rõ điều này, Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành muốn gì thì có cái đó, ông ta chắc chắn không có gì để Quỷ Vực Chi Thành nhờ vả.

“Bà nói có mục đích khác?” Ông Viên hơi dừng một chút: “Tôi nói cho bà biết ông ta là người chính trực không thích gò bó, một người ngay thẳng, ông ta vốn khinh thường những chuyện gài bẫy người khác.”

Tuy rằng Ông Viên chỉ thầy một mặt của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng Ông Viên cảm thấy mình không nhìn lầm người.

“Nhưng gần đây nhà họ Đường xảy ra mấy chuyện có liên quan đến Quỷ Vực Chỉ Thành, thủ đoạn của Quỷ Vực Chi Thành rất trơ trến, suýt nữa hủy hoại Đường Lăng và Đường Vân Thành.” Bà Viên cẩn thận, suy nghĩ nhiều.

“Tôi cảm thầy những chuyện đó không liên quan đến Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành.” Ông Viên nói lời này thì giọng điệu chắc chắn, ông ta tin tưởng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không phải là người như vậy.

“Lúc đó ông chỉ nhìn ông ta một chút, sau đó chưa từng tiếp xúc qua, sao ông có thể khẳng định như vậy.” Bà Viên không đồng tình với cách nói của Ông Viên.

“Ông ta là ân nhân cứu mạng của tôi, nếu năm đó không có ông ta, sợ là tôi đã biến thành một đống xương rồi.” Chuyện đó đã khắc sâu trong lòng Ông Viên.

“Hơn nữa nếu lúc đó ông ta không dẫn người chạy tới cứu viện thì tôi không biết mình phải chịu tra tắn thế nào.” Năm đó Ông Viên cũng tận mắt nhìn thầy bạn của mình đã chịu tra tấn thế nào, đó là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Nếu người Quỷ Vực Chỉ Thành không chạy đến kịp thì ông ta sẽ chịu tra tắn như thế, hiện tại ông ta nhớ lại tình hình lúc đó thì cảm thấy rùng mình.

“Được rồi, dù sao ông cũng đã hẹn với người ta, cũng không thể đổi ngày khác.” Mặc dù lúc đó Bà Viên không tận mắt nhìn thấy, sau đó bà ta nghe Ông Viên kể lại thì trong lòng cũng run sợ, cho dù nói thế nào thì lúc trước người Quỷ Vực Chi Thành đã cứu chồng bà ta, bà ta cũng không phải là người không biết ơn.

Chẳng qua gần đây Quỷ Vực Chi Thành làm những chuyện đó với nhà họ Đường nên bà ta không nhịn được lo lắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.