Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3354



Chương 3354

Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn Trương Minh Hoàng, sau đó lại cất lên chất giọng giòn tan: “Chú ơi…”

Vốn dĩ Trương Minh Hoàng đang im lặng chìm đắm trong thế giới của mình, đột nhiên lại nghe thấy một âm thanh giòn tan như thế, bình thường khi mà Trương Minh Hoàng chìm đắm trong thế giới riêng của mình trừ phi là chuyện mà ông ta quan tâm thì bắt cứ chuyện gì ở bên ngoài đều không thể ảnh hưởng tới ông ta, hoặc là nói ông ta không muốn nghe cái gì thì đều không nghe.

Nhưng mà chẳng biết tại sao, âm thanh giòn tan này dường như mang theo một loại ma lực, dường như có một loại lực xuyên thấu, lập tức xuyên thấu qua kết giới xung quanh ông ta, trực tiếp tiến vào trong lỗ tai của ông ta.

Ánh mắt của Trương Minh Hoàng hơi thay đổi, ông ta nhìn theo nơi phát ra âm thanh, sau đó liền nhìn thấy cô bé đứng ở trước mặt của ông ta.

Dáng dấp của cô bé rất xinh đẹp, rất đáng yêu, đôi mắt to tròn sáng long lanh, trên mặt mang theo nụ cười, cười vô cùng sáng lạng, là loại nụ cười trong nháy mắt có thể xua đuổi hết tất cả bi thương.

Trong chớp mắt ấy, Trương Minh Hoàng đột nhiên cảm thấy trái tim lặng yên như muốn chết đi của mình dường như đã bắt đầu nhảy lên, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy một đứa nhỏ xinh đẹp như thế, đáng yêu như thề.

Điểm quan trọng nhất đó chính là chẳng biết tại sao, khi Trương Minh Hoàng vừa nhìn thấy cô bé thì trong lòng lại có mấy phần vui vẻ, ông ta phát hiện ông ta vừa nhìn thấy đứa nhỏ này thì ông ta đã thích đứa nhỏ này rồi.

Loại tâm trạng yêu thích này, đã rất nhiều năm rồi ông ta không có.

Hai mươi lăm năm trước, lúc gặp được bà ấy, khi đó ông ta bị trúng độc, ý thức không rõ ràng, cho nên khi đó ông ta cũng không nhớ là mình có cảm xúc gì.

Chỉ là sau khi tỉnh táo lại, những gì mà ông ta nhớ nhung đều là bà, một lòng muốn tìm được bà.

Ông ta yêu bà, điểm này không cần phải chất vấn.

Nhưng mà ông ta chưa từng cảm nhận loại cảm giác vừa nhìn đã thích như vậy.

Mà lúc này ông ta nhìn cô bé ấy, đột nhiên lại có một loại cảm xúc như thế, một loại cảm xúc mà ông ta chưa từng được cảm nhận.

Trong lúc nhát thời, tâm trạng của Trương Minh Hoàng quá phức tạp, hoặc là cũng có thể nói là quá rung động, cho nên ông ta quên đi việc trả lời lại bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ.

“Chú ơi, chú xinh đẹp ơi, chú có thể nghe thấy cháu nói chuyện không ạ?” Đường Vũ Kỳ thấy ông ta không nói lời nào, hai mắt chớp chớp, giọng nói thoáng cao hơn một chút.

Đường Vũ Kỳ nghĩ đến hồi lúc nãy khi mà cô bé vừa chạy đến đây thì chú không nghe tháy, chẳng lẽ là chú thật sự không nghe được hả?

Nhưng mà một ông chú xinh đẹp như thế, tại sao lại có thể không nghe được?

Trong thế giới của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, những sự vật tốt đẹp đều rất hoàn mỹ, người nào đẹp thì chắc chắn sẽ rất ưu tú.

Đa số những người mà bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ quen biết đều là như thế này.

Người nhà họ Đường người nào cũng đẹp, người nào cũng hết sức ưu tú, đặc biệt là mẹ của cô bé, trong cái nhìn của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, mẹ của cô bé chính là một người hoàn mỹ.

Ba của cô bé cũng rất đẹp trai, cũng vô cùng ưu tú, cho nên bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ theo bản năng cảm thấy ông chú còn đẹp trai hơn so với ba của cô bé đang đứng trước mặt cô bé chắc chắn không thể nào là một người điếc được.

Trương Minh Hoàng nghe thấy xưng hô của Đường Vũ Kỳ thì ngắn người, chú hả?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.