Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3356



Chương 3356

Trương Minh Hoàng nghe thấy lời nói của Đường Vũ Kỳ thì không nhịn được mà bật cười, người xinh đẹp lại có liên quan trực tiếp đến vấn đề nghe hay không nghe được hả?

“Chú ơi, tại sao chú lại đứng ở đây vậy?” Đường Vũ Kỷ nhìn xung quanh, nơi đây là hậu viện, cửa số ở phía sau được xem như là một nơi hẻo lánh nhất ở trong sân, lúc bình thường không có người nào đến đây, cô bé không biết tại sao ông chú này lại đứng ở chỗ này.

Trương Minh Hoàng giật mình, ông ta đột nhiên cảm thấy mình không biết phải trả lời vấn đề như thế nào, đặc biệt là đối với một đứa nhỏ nhỏ như thế.

“Cháu cảm thấy tại sao chú lại ở đây?” Trương Minh Hoàng không biết phải trả lời như thế nào, cho nên hỏi ngược lại Đường Vũ Kỳ, ông ta cũng thấy đứa nhỏ này rất kỳ lạ, ông ta đứng ở đây vốn chính là một chuyện kỳ lạ rồi.

Không, không chỉ có kỳ lạ, lúc này chỉ có một mình ông ta đứng ở đây, thật ra đó chính là một chuyện làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

“Cháu không biết nữa, cho nên cháu mới cảm thấy kỳ lạ, cho nên cháu mới đến đây xem thử.” Đường Vũ Kỳ trả lời rất tự nhiên, cô bé nghĩ như vậy đó.

Trương Minh Hoàng giật mình, bởi vì tò mò hả?

Tại sao cô bé lại không sợ?

Là bởi vì quá tò mò cho nên đã quên đi sợ hãi?

Như thế này cũng không tốt cho lắm, đứa bé này còn quá nhỏ, lòng hiếu kỳ lại nặng như vậy, nếu như gặp người xấu thì phải làm sao bây giờ?

Từ xưa đến nay, Trương Minh Hoàng sẽ không quan tâm chuyện của người khác, bình thường cũng sẽ không suy nghĩ mấy chuyện như vậy, nhưng mà lúc này ông ta nhìn nụ cười tươi tắn của cô bé, ông ta cảm thấy ông ta cần phải để cô bé nhận thức được tính nguy hiểm của một vài chuyện.

Nếu như ngày hôm nay người đứng đây không phải là ông ta, đã trễ như vậy rồi mà có một người đứng đằng sau cánh cửa, không phải là ăn trộm thì chính là có ý đồ khác.

Nếu như loại tình huống này cô bé lại đến đây như vậy, đây là một chuyện vô cùng nguy hiểm.

“Cháu như thế là không hay đâu, nếu như chú là người xấu, cháu như thế này sẽ rất nguy hiểm.” Đây chắc chắn là lần đầu tiên Trương Minh Hoàng lại nhẫn nại nghiêm túc dạy dỗ một đứa nhỏ như thế, không phải là bởi vì Trương Minh Hoàng không có cơ hội, mà là bởi vì Trương Minh Hoàng chưa từng có ý muốn đó.

“Nhưng mà chú đâu phải người xấu đâu.” Đường Vũ Kỳ nhìn ông ta, đôi mắt sáng trả lời rất chân thành và chắc chắn.

“Tại sao vậy?” Trương Minh Hoàng sửng sốt, ông ta không hiểu, không hiểu tại sao cô bé này chỉ mới gặp ông ta lần đầu tiên, dưới tình huống như thế, tại sao cô bé lại khẳng định ông ta không phải là người xấu.

Bên cạnh đó, Trương Minh Hoàng phát hiện khi mình nghe thấy lời nói của cô bé như thế, vậy mà trong lòng của ông ta lại không kiềm chế được mà có máy phần vui vẻ, từ nhỏ, ông ta đã phải chịu huấn luyện rất nghiêm ngặt, không chỉ có không thể bộc lộ cảm xúc của mình một cách rõ ràng, lại càng không thể để cho bản thân mình dễ dàng bị cảm xúc ảnh hưởng.

Nhưng mà hiện tại, chỉ vì một câu nói của cô bé mà ông ta lại không kiềm chế được mà cảm thấy mừng rỡ, Trương Minh Hoàng cảm thấy như vậy đã sắp không giống mình nữa rồi.

Bản thân như thế này rất lạ lẫm, theo lý thuyết, điều này không được phép xuất hiện trong cuộc sống của Trương Minh Hoàng với tư cách là người thừa kế của Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng mà Trương Minh Hoàng cảm thấy là ông ta không hề chán ghét cảm xúc này chút nào.

Dường như là ông ta không hề chán ghét tất cả những thứ của cô bé, không chán ghét cô bé đến gần, không chán ghét sự yêu thích đối với cô bé, không chán ghét những cảm xúc lạ lẫm mà cô bé đã mang đến cho ông ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.