Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3372



Chương 3372

Lúc Phạm My ngẩng đầu lên thì mới phát triển không thấy Đường Vũ Kỳ đâu, Phạm My giật mình, Vũ Kỳ đâu rồi?

Mặc dù bây giờ đang ở Viên phủ, Viên phủ rất an toàn, nhưng mà không nhìn thấy Đường Vũ Kỳ, Phạm My vẫn rất lo lắng, đặc biệt là lúc Phạm My hỏi Đường Minh Hạo, vậy mà Đường Minh Hạo lại không biết cái gì hết.

Lúc nãy Đường Minh Hạo nghiêm túc nghiên cứu, cho nên không phát hiện Đường Vũ Kỳ đi khỏi.

Rõ ràng là trong âm thanh của Phạm My mang theo mấy phần vội vàng và sốt ruột.

“Bà đang tìm cháu rồi, cháu phải đi rồi, hẹn gặp lại chú.” Đường Vũ Kỳ là một bạn nhỏ hiểu chuyện, cô bé có thể nghe thầy được sự lo lắng của Phạm My, cô bé không thể để Phạm My lo lắng được.

Trong lòng của Trương Minh Hoàng không nỡ cho lắm, mặc dù thời gian chung đụng với bạn nhỏ này.

đặc biệt ngắn, nhưng mà Trương Minh Hoàng biết ông ta rất thích cô bé này, ông ta thật sự không muốn để cô bé này đi khỏi như thế.

Nhưng mà người nhà của cô bé đang tìm cô bé, ông ta không thể ngăn cản được.

“Được rồi, hẹn gặp lại.” Trương Minh Hoàng nhẹ giọng trả lời, đ è xuống cảm giác không nỡ trong lòng.

Đường Vũ Kỳ xoay người chạy đi, nhưng mà sau khi chạy được hai bước, Đường Vũ Kỳ lại dừng lại, lại chuyển hướng nhìn về phía Trương Minh Hoàng: “Chú ơi, chú có Fb không ạ? Chúng ta kết bạn với nhau đi, như thế thì sau này chúng ta đã có thể nhắn tin với nhau, trò chuyện với nhau, còn có thể gọi video với nhau.”

Thật ra thì Đường Vũ Kỳ cũng không nỡ cho lắm, cô bé cũng không biết là vì cái gì, rõ ràng đây là lần đầu tiên gặp ông chú này, cô bé cũng không biết ông chú này, không biết ông là ai, nhưng mà cô bé lại rất thích ông chú này.

“Chú không có.” Trương Minh Hoàng sửng sốt, ông ta không quen những thứ này, cho nên không có, hiển nhiên là Đường Vũ Kỳ có chút thất vọng, vậy thì trước tiên cho số điện thoại đi, Đường Vũ Kỳ nhanh chóng đọc số điện thoại mình một lần.

Trí nhớ của Trương Minh Hoàng rất tốt, ông ta không cần phải cố ý nhớ kỹ, chỉ cần nghe một lần là có thể ghi tạc ở trong đầu: “Được rồi, chú nhớ kỹ rồi.”

Trương Minh Hoàng có chút muốn cười, xem ra là ấn tượng của cô bé đối với ông ta không tệ, lại còn chủ động để lại phương thức liên lạc, muốn liên lạc với ông ta.

“Điện thoại vẫn không thuận tiện bằng Fb.” Lông mày của Đường Vũ Kỳ hơi nhíu lại một chút, sau đó có chút bắt đắc dĩ chuyển hướng nhìn về phía quản gia Trọng: “Ông có không ạ?”

“Có, ông có.” Quản gia Trọng sửng người một chút, sau đó gật đầu nhanh chóng, dùng sức gật đầu, cũng may là bình thường ông ta chạy theo thời đại, cho nên cũng có, cũng biết sử dụng.

“Vậy thì kết bạn với nhau đi.” Đường Vũ Kỳ lấy điện thoại di động ra: “Để cháu quét một cái, thêm bạn.”

Đường Vũ Kỳ nghe thấy tiếng kêu của Phạm My, cô bé biết không thể trì hoãn quá nhiều thời gian hơn nữa, Đường Vũ Kỳ cũng biết không thể để mọi người phát hiện ra hai người này.

Mặc dù là trong lòng của cô bé, Trương Minh Hoàng không phải là người xấu, nhưng mà một mình Trương Minh Hoàng đứng ở bên ngoài cửa số hiển nhiên là không bình thường, huống hồ gì cô bé còn tận mắt chứng kiến một người khác nhảy xuống từ trên cửa số lầu hai, Đường Vũ Kỳ cảm thầy có lẽ chú xinh đẹp của cô bé cũng nhảy xuống từ cửa số lầu hai.

Có cửa không đi mà lại đi bằng cửa sổ, chắc chắn không bình thường, chắc chắn không muốn bị người khác phát hiện, cho nên Đường Vũ Kỳ cảm thầy mình cần phải yểm trợ cho ông chú xinh đẹp của mình.

“Được được, để ông kết bạn.” Quản gia Trọng nghe thấy bạn nhỏ nói chuyện với mình, muốn kết bạn Fb với ông ta, ông ta cảm thấy được yêu mà sợ, trong giọng nói mang theo mấy phần kích động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.