Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3504



CHƯƠNG 3504

“Tớ có khờ cũng không sao, có cậu thông minh là đủ rồi. Có chuyện gì thì tớ nhờ cậu hỗ trợ là được.”

Liễu Ảnh cũng cười, cô ấy có được một người bạn tốt đến thế thì dù cô ấy có khù khờ, tầm thường cũng không sao, có một người bạn giỏi giang thế này là đủ rồi.

“Được rồi, về chuyện chính nào.” Tô Khiết thấy nụ cười hiện lên trên mặt Liễu Ảnh thì thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng của Liễu Ảnh lúc này mới thực sự là đã bình ổn trở lại.

“Tư Đồ Không biết chuyện tớ thích Bùi Dật Duy nên anh ta rất tức giận. Trước giờ anh ta luôn độc tài chuyên chế, nên trong bản thỏa thuận của bọn tớ có ghi rằng trong khoản thời gian thỏa thuận có hiệu lực, tớ không được phép có bất kỳ tiếp xúc nào với bất kỳ người đàn ông nào. Mà hơn thế nữa, vì chuyện của Bùi Dật Duy, anh ta đã hăm dọa tớ không chỉ một lần.” Bởi vì đã biết rõ chuyện năm năm trước, biết rõ là Tư Đồ Không đã lừa mình năm năm nên lúc này đây đánh giá của Liễu Ảnh về Tư Đồ Không chẳng thể nào tốt được.

Tô Khiết khẽ chau mày, đôi môi mấp máy, không đáp lại câu nào.

Liễu Ảnh thấy Tô Khiết không tỏ thái độ gì thì còn tưởng rằng Tô Khiết nghi ngờ những gì mình nói, vậy là cô ấy nhanh chóng bổ sung: “Anh ta có lý do để làm vậy, cũng có động cơ để làm như vậy, hơn nữa anh ta còn biết cả chuyện Bùi Dật Duy giết Bùi Doanh rồi đi đầu thú nữa.”

“Cậu nói cho Tư Đồ Không biết chuyện này sao?” Tới đây, Tô Khiết cuối cùng cũng lên tiếng: “Tới hôm nay Bùi Dật Duy mới đi tự thú mà, làm sao Tư Đồ Không lại biết chuyện nhanh vậy được.”

Tư Đồ Không là dân kinh doanh, nếu về vấn đề liên quan đến chuyện làm ăn, chuyện Tư Đồ Không biết trước tin tức cũng không có gì lạ. Tất nhiên, với năng lực của Tư Đồ Không thì chuyện lấy được thông tin từ đủ mọi ngành nghề cũng chẳng có gì khó khăn.

Nhưng như vậy rõ ràng cho thấy rằng Tư Đồ Không rất để ý chuyện này, mà Tư Đồ Không lấy được tin tức nhanh đến như vậy, không lẽ Tư Đồ Không đã luôn chú ý sít sao việc Bùi Dật Duy giết người hay sao?

“Nếu anh ta đã muốn biết thì chắc chắn là sẽ có cách thôi.” Liễu Ảnh càng rõ ràng về khả năng của Tư Đồ Không. Chỉ cần chuyện Tư Đồ Không muốn làm thì không gì là anh ta không làm được.

“Tôi hôm qua Bùi Dật Duy hẹn tớ, rồi sau đó Tư Đồ Không đã tìm tới nơi, vừa về đến nhà Tư Đồ Không đã uy hiếp tớ rằng không được phép gặp mặt Bùi Dật Duy nữa. Tớ nghĩ khả năng cao ngày hôm nay Tư Đồ Không đã đặc biệt thăm dò chuyện của Bùi Dật Duy đấy.” Quả thực có đôi lúc suy nghĩ của Liễu Ảnh khá đơn giản, nhưng cô ấy không hề ngu ngốc, có vài việc cô ấy vẫn nghĩ ra được.

Tô Khiết trợn tròn đôi mắt nhìn Liễu Ảnh, có thể thấy rõ cô thảng thốt với lời tự thuật của Liễu Ảnh đến thế nào. Ngày hôm qua Liễu Ảnh gặp mặt Bùi Dật Duy thì Tư Đồ Không chạy đến?

Tư Đồ Không đang đi bắt gian đấy à?

Tô Khiết vẫn luôn cảm thấy rằng Tư Đồ Không là kiểu người tỉnh táo và đĩnh đạc, có sự trầm tĩnh.

Cô không thể ngờ rằng Tư Đồ Không lại hành động xốc nổi như vậy.

“Cậu gặp Bùi Dật Duy ở đâu, Tư Đồ Không mất bao lâu thì đến?” Tô Khiết không phải hạng người thích chuyện thị phi, nhưng mà cô thực sự rất tò mò với chuyện này.

Tất nhiên, Tô Khiết hỏi như thế cũng bởi vì muốn hiểu rõ hơn tình cảm của Tư Đồ Không dành cho Liễu Ảnh đã đến mức nào, càng muốn biết rõ thái độ Tư Đồ Không lúc cư xử với Liễu Ảnh ra sao.

“Ở Câu lạc bộ Tinh Vân. Lúc đó Bùi Dật Duy thấy khó chịu trong người rồi ngất xỉu, tớ dìu anh ấy vào phòng nghỉ trong phòng riêng để nghỉ ngơi. Anh ấy ngủ, tớ lại thấy không yên tâm nên ở đó một hồi.”

“Một hồi là bao lâu?” Con ngươi Tô Khiết thoáng dao động. Cô cảm thấy đây chính là điểm mấu chốt của câu chuyện, đợi một hồi, một hồi là bao lâu. Mười lăm phút, nửa tiếng, hay là một tiếng đồng hồ?

Ở trong một nơi như Câu lạc bộ Tinh Vân, Liễu Ảnh ở riêng với Bùi Dật Duy tận một tiếng đồng hồ thì chuyện Tư Đồ Không cuống cuồng phát cáu lên cũng là chuyện dễ hiểu.

Liễu Ảnh nghĩ ngợi một chốc, rồi mới chầm chầm đáp: “Khoảng ba tiếng.”

Đôi mắt Tô Khiết trợn to trong tích tắc, lúc này cô thật sự thót cả mình rồi: “Đỉnh thật đấy!” Câu này của Tô Khiết, không biết là nói Liễu Ảnh hay nói Tư Đồ Không đây nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.