Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3507



Chương 3507

Ban đầu, Tô Khiết thật sự có ý muốn tác hợp cho Liễu Ảnh và Tư Đồ Không, bởi vì nghe Liễu Ảnh kể lại chuyện tối qua nên Tô Khiết cảm thấy tình cảm Tư Đồ Không dành cho Liễu Ảnh rất sâu sắc. Hơn nữa từ chuyện tối qua, Tô Khiết có thể cảm nhận được Tư Đồ Không cũng tôn trọng Liễu Ảnh.

Nhưng bây giờ, khi Tô Khiết nghe Liễu Ảnh nói ra những chuyện Tư Đồ Không đã làm với cô ấy, Tô Khiết đã hoàn toàn dập tắt ý muốn tác hợp cho hai người.

Về chuyện này, đương nhiên Tô Khiết sẽ hoàn toàn tôn trọng ý kiến của Liễu Ảnh.

“Cậu? Cậu sẽ giúp tớ sao?” Liễu Ảnh cũng không muốn dựa dẫm hoàn toàn vào Tô Khiết, nhưng với chuyện này, cô ấy thật sự không còn cách nào khác, bởi vì cô ấy thật sự không đấu lại được với Tư Đồ Không.

“Chỉ cần cậu muốn, tớ nhất định sẽ giúp cậu.” Tô Khiết khẽ gật đầu, tiếng nói nhỏ nhẹ nhưng giọng điệu lại rất kiên định. Chỉ cần Liễu Ảnh muốn thì cô nhất định sẽ giúp.

Vốn dĩ, cô muốn tác hợp cho Liễu Ảnh và Tư Đồ Không, nhưng quan trọng nhất vẫn là Liễu Ảnh phải bằng lòng, cô hoàn toàn toàn tôn trọng ý kiến của Liễu Ảnh.

Cho nên, nếu Tư Đồ Không thật sự muốn bức ép Liễu Ảnh, cô cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được.

“Cậu thật sự sẽ giúp tớ sao?” Liễu Ảnh nhìn Tô Khiết, mắt ngân ngấn nước, trong mắt ánh lên một tia hy vọng, bây giờ người duy nhất cô ấy có thể dựa dẫm vào cũng chỉ có mỗi Tô Khiết.

“Ừ.” Tô Khiết chỉ đáp một từ duy nhất, một từ đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, nhưng lại vô cùng kiên quyết và rõ ràng.

Tô Khiết nhận ra được sự bất lực của Liễu Ảnh lúc này nên đương nhiên sẽ không từ chối, cô tuyệt đối sẽ không đứng nhìn Liễu Ảnh bị ức hiếp!

Tô Khiết nhận ra được sự bất lực của Liễu Ảnh lúc này nên đương nhiên sẽ không từ chối, cô tuyệt đối sẽ không đứng nhìn Liễu Ảnh bị ức hiếp!

“Tô Khiết, xin lỗi, tớ không thể quá ích kỷ được. Nếu giúp tớ thì có thể cậu sẽ phải đắc tội với Tư Đồ Không, mà anh ta lại là loại người sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì để đạt được mục đích…” Tia hy vọng mới vừa lấp lóe trong mắt Liễu Ảnh lại vụt tắt. Vừa rồi, vì quá nóng lòng nên cô ấy mới xin Tô Khiết giúp đỡ. Cô ấy biết rõ Tư Đồ Không là loại người thế nào. Sao cô ấy có thể để Tô Khiết đắc tội với Tư Đồ Không vì chuyện của mình được.

“Thật ra tớ cũng đã sống với Tư Đồ Không năm năm rồi, cũng chẳng có gì, nãy giờ tớ chỉ càu nhàu chút thôi. Cậu nghe cho vui là được rồi, đừng coi là thật.” Liễu Ảnh thật sự không muốn liên lụy tới Tô Khiết. Vừa rồi, cô ấy thật sự quá ích kỷ, chỉ muốn dựa dẫm vào Tô Khiết, chỉ muốn cầu xin Tô Khiết giúp mình mà hoàn toàn không nghĩ cho Tô Khiết, chẳng hề nghĩ cho tình cảnh của cô ấy!

“Liễu Ảnh, cậu phải nhớ rằng, tớ và cậu đã chơi với nhau từ khi còn nhỏ, tớ không cho phép bất kỳ ai bắt nạt chúng ta. Từ nhỏ luôn là cậu bảo vệ tớ, tớ bảo vệ cậu, bây giờ cũng thế mà sau này cũng vậy, cậu hiểu ý tớ chứ?” Đương nhiên Tô Khiết hiểu tâm tư của Liễu Ảnh, nếu cô không biết chuyện này thì thôi, nhưng bây giờ cô đã biết rồi, dĩ nhiên không thể không quan tâm được!

Nếu Tư Đồ Không không cưỡng ép Liễu Ảnh thì Tô Khiết có thể buông tay mặc kệ, còn nếu Tư Đồ Không thật sự cưỡng ép Liễu Ảnh thì chắc chắn là không được.

Năm năm trước, Tư Đồ Không lừa gạt Liễu Ảnh, lợi dụng Liễu Ảnh. Khi đã ở chung với nhau rồi mà Tư Đồ Không còn làm những chuyện tồi tệ đó với Liễu Ảnh nữa. Bây giờ, Liễu Ảnh bất lực như vậy, sợ hãi như vậy thì sao Tô Khiết có thể trơ mắt nhìn được.

“Tô Khiết…” Liễu Ảnh nhìn Tô Khiết, nước mắt tuôn như mưa. Giờ đây, cô ấy không biết nên nói gì mới phải.

“Cậu yên tâm, Tư Đồ Không không làm gì được tớ đâu, cậu không cần lo lắng. Nếu là tự cậu cam tâm tình nguyện quay về bên cạnh Tư Đồ Không thì đương nhiên tớ sẽ không quản này quản nọ, nhưng nếu Tư Đồ Không muốn ép buộc cậu thì chắc chắn tớ phải can thiệp, hơn nữa nhất định phải can thiệp tới cùng.” Tô Khiết trực tiếp tỏ rõ thái độ của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.