Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3582



Chương 3582

Nguyễn Hạo Thần cũng không bỏ qua cơ hội trêu chọc Tô Khiết hiếm có này, huống hồ mới sáng sớm mới ngủ dậy, sao phải quan tâm đến chuyện của người khác? Hai vợ chồng tỉ tê với nhau một chút không hơn sao? Nguyễn Hạo Thần ngay lập tức quyết định bỏ mặc Bùi Dật Duy trước đã, anh cố tình dựa sát vào người Tô Khiết, nói: “Vừa rồi vì sao em lại mất tập trung? Sao lại không nghe thấy anh nói gì thế hả?”

Thấy vẻ mặt xem trò vui chỉ sợ thiên hạ không loạn của Nguyễn Hạo Thần, cô biết ngay Nguyễn Hạo Thần đang cố tình, chắc chắn anh đã cảm nhận được cô mất tập trung là do anh. Mặc dù là thế thật nhưng Tô Khiết cũng không thể thừa nhận được, cô cố ý trừng mắt lườm Nguyễn Hạo Thần, nói: “Em đang nghĩ tới chuyện hôm nay phải tính sổ với ai đó tối qua không hề khách sáo thế nào đây! Hơn nữa sau này, dứt khoát sẽ không thể để anh dễ dàng thực hiện được ý đồ như vậy nữa!” Bởi hai người đều thừa biết là đang trêu nhau, nên Tô Khiết làm như dửng dưng không thèm để ý, cũng không sợ Nguyễn Hạo Thần sẽ tức giận.

Nguyễn Hạo Thần biết Tô Khiết đang nghĩ gì, anh không những không tức giận mà còn cố ý hùa theo lời cô: “Hôm qua anh đã rất nhẹ nhàng rồi, nếu không hôm nay em còn có thể dậy sao? Nếu em không tin thì chúng ta tiếp tục đi?”

Tô Khiết như bị sét đánh ngang tai! Cô đang tự đào hố chôn mình à? Hơn nữa, người đàn ông này không mệt sao?

Người ta đều nói chuyện này rất hao tổn thể lực cơ mà? Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần đầy nghi hoặc, hỏi: “Anh vẫn còn sức sao?”

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần trầm xuống, người mình thích dùng vẻ mặt đầy nghi ngờ nói thẳng ra lời mờ ám như thế, anh nên làm thế nào đây? Thật muốn trực tiếp ăn sạch cô cho bõ!

“Nếu không thì thử ngay bây giờ xem sao?” Mặt Nguyễn Hạo Thần tối sâm, cùng lắm thì hôm nay không đi làm nữa!

Tô Khiết vội vàng đáp: “Không cần, em tin!” Sợ Nguyễn Hạo Thần lại tiếp tục bám lấy đề tài này không buông nên cô giành nói trước: “Em thấy hơi đói.”

Nguyễn Hạo Thần trợn mắt lườm cô. Anh chỉ cần liếc mắt thôi đã có thể hiểu được người phụ nữ này đang toan tính điều gì.

Sao cô không thử nghĩ xem, nếu anh không muốn bỏ qua thì cô có thể bình yên nằm trên giường thế này không? Nguyễn Hạo Thần mặc quần áo rồi đi xuống bưng đồ ăn lên cho cô: “Đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, em ăn một chút rồi nghỉ ngơi tiếp đi, có chuyện gì thì để đến chiều rồi hẵng xử lý.”

“Vâng.” Tô Khiết cảm thấy người đàn ông này thật chu đáo, cô gật đầu hài lòng. Bữa sáng hôm nay thanh đạm, mùi vị rất ngon, cô rất thích.

“Em đã nghĩ xong sẽ xử lý chuyện của Bùi Dật Duy thế nào chưa?” Nguyễn Hạo Thần ngồi bên cạnh nhìn khuôn miệng nhỏ nhắn của Tô Khiết đang ăn sáng, lòng tràn đầy yên bình.

“Chuyện của anh ta cơ bản đã đâu vào đấy cả rồi, để xem có thể tranh thủ giảm án được không.” Tô Khiết thấy hơi khó chịu, cô hiểu rất rõ Bùi Dật Duy là người như thế nào. Nếu không có chuyện này thì sau này anh ta sẽ sống rất tốt. Tô Khiết nghĩ mà thấy áy náy. Nếu không phải vì cô thì có lẽ Bùi Dật Duy sẽ không kích động lên mà giết Bùi Doanh, mọi chuyện cũng sẽ không tới nông nỗi này. Sóng gió trên mạng vẫn không ngừng, Bùi Dật Duy cũng đã không còn cơ hội để giải thích nữa.

Điều quan trọng là anh ta không muốn nói, cô tự ý làm ra quyết định ngược lại thì không hay lắm. Bây giờ Bùi Dật Duy đã không còn mảy may ÿý muốn sống tiếp, đây mới là chuyện quan trọng nhất. Tô Khiết đang nghĩ xem, phải làm thế nào mới có thể khiến Bùi Dật Duy chủ động xin giảm án đây?

“Có cần anh giúp đỡ không?” Nguyễn Hạo Thần nói. Từ sau khi Tô Khiết tỏ tình với mình thì anh đã không còn cảm giác thù địch với Bùi Dật Duy nữa rồi. Anh hiểu rất rõ Tô Khiết, nếu không bằng lòng thì dù có giết người phụ nữ này đi chăng nữa, cô cũng sẽ không làm những chuyện mình không muốn. Một khi cô đã nói ra thì chắc chắn đó là suy nghĩ trong lòng cô, cô sẽ không bạc đãi chính mình! Tô Khiết nói yêu anh thì chắc chắn là cô yêu anh thật, còn về phân những người khác, anh không cần phải để ý, càng không cần bận tâm.

“Giúp thế nào? Chẳng lẽ muốn tìm người thay thế sao? Trước tiên chưa nói đến chuyện chúng ta không thể làm thế được, bây giờ chuyện này đã âm ï như vậy, muốn làm cũng bất khả thi.” Tô Khiết bình tĩnh phân tích, dù là Bùi Dật Duy hay ai đi nữa. cô cũng sẽ khuyên họ đi tự thú. Việc cô có thể làm chỉ là giúp họ được giảm án, hoặc giúp người nhà của họ sống tốt hơn một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.