Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3610



Chương 3610

Tô Khiết liếm môi: “Thích thì có thích, nhưng hơi đáng sợ.” Người đàn ông trước mặt giống như yêu tinh câu dẫn khiến người ta không thể kìm lòng mà đắm chìm, cứ như được chết vì anh cũng là một điều vinh dự vậy! Tô Khiết thầm mắng người đàn ông này quá quyến rũ, tâm trí cô hoàn toàn không đủ tỉnh táo để nghĩ đến những chuyện xảy ra phía sau nữa, đúng là một kiểu tra tấn.

Trước đây chỉ có Tô Khiết quyến rũ Nguyễn Hạo Thần, nhưng hôm nay tình thế đảo ngược, Nguyễn Hạo Thần liên tục quyến rũ Tô Khiết. Mà vẻ quyến rũ ấy không hề suy yếu đi vì sự xiêu lòng của cô, trái lại còn mỗi lúc một mãnh liệt.

“Thích? Như vậy có phải là em thích anh không? Đáng sợ? Là ai sợ thế? Nhưng mà chuyện đáng sợ nhất vẫn chưa bắt đầu đâu!” Nguyễn Hạo Thần khẽ cười, Tô Khiết ném túi xách xuống đất, lập tức lao thẳng lên giường, khi chỉ còn cách người kia một bước, cô chống cằm nhìn Nguyễn Hạo Thần, ánh mắt mê hoặc: “Không, em không thích anh.”

Vẻ mặt Nguyễn Hạo Thần thoáng chốc cứng đờ lại, ánh mắt trở nên hung hăng. Người phụ nữ đáng ghét này! Mới hôm qua tỏ tình với anh mà bây giờ đã lật lọng? Sao cô có thể chơi đùa với tình cảm của người khác như thế? Nguyễn Hạo Thần cảm thấy tức phát điên, nhưng trái tim anh lại như đang tan nát.

Anh luôn cố hết sức chiều theo ý cô, từ đêm qua đến giờ, trao cho cô đủ sự tin tưởng và tự do, nhưng vì sao cô lại có thể dễ dàng bỏ mặc những điều đó, thậm chí giẫm đạp lên tình cảm của anh?

Sao cô có thể không màng đến những chuyện này, thậm chí còn giẫm đạp lên tình cảm của anh như vậy? Trên gương mặt lạnh lùng của Nguyễn Hạo Thần mang theo vẻ thất vọng và đau lòng rất sâu đậm, khiến trái tim Tô Khiết khẽ run lên. Cô cũng chỉ nói đùa một câu thôi, vậy mà đã khiến cảm xúc của Nguyễn Hạo Thần dạo động mạnh đến thế!

Tô Khiết đã hối hận rồi, cô không nên đùa giỡn mới phải, tình cảm mà người đàn ông này dành cho cô quá mức sâu đậm, đến nỗi anh không chịu đựng nổi câu bông đùa như vậy. Tô Khiết tự trách bản thân không thôi, cô biết rõ là thế mà sao vẫn cứ trêu chọc anh cơ chứ?

Tô Khiết thấy vẻ mặt Nguyễn Hạo Thần cũng không dám đùa giỡn nữa. Cô vội vàng bò dậy, tựa lên người Nguyễn Hạo Thần. Cơ thể Nguyễn Hạo Thần đã cứng đờ, nhưng anh lại không nỡ đẩy Tô Khiết ra mà chỉ giận dữ hỏi: “Tô Khiết, em có trái tim không vậy hả! Hôm qua mới nói yêu anh mà hôm nay đã lập tức rút lại! Tình cảm là thứ em nói rút lại là rút lại được sao?”

Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần rồi đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh. Cô đã đủ chậm chạp trong chuyện tình cảm rồi, sao người đàn ông này còn chậm chạp hơn cô vậy chứ? Rõ ràng hôm qua đã nói rõ cả rồi mà. Tô Khiết muốn trêu Nguyễn Hạo Thần nhưng cô lại không nỡ, có những cảm tình đã có được rồi lại mất đi thì thà rằng chưa từng có được, giống như tình cảm mà cô dành cho Nguyễn Hạo Thần vậy.

Nếu như cô chưa từng bày tỏ với Nguyễn Hạo Thần thì Nguyễn Hạo Thần vẫn sẽ cưng chiều cô, yêu thương cô, nhưng anh sẽ không kích động như hiện tại; nhưng cô đã thổ lộ lòng mình thì không thể rút lại được nữa, cô mà rút lại thì chỉ sợ Nguyễn Hạo Thần sẽ điên mất thôi! Tô Khiết thương sự thâm tình của Nguyễn Hạo Thần, mà cũng giận anh vì không tin cô. Sao người đàn ông này lại không nguyện lòng tin tưởng cô thêm chút ít cơ chứ? Chỉ một chút thôi là được, chỉ chút ít thôi là anh có thể thấy được tình cảm sâu đậm của cô rồi.

“Đồ ngốc này.” Tô Khiết không nhịn được khẽ nói, tình cảm của cô dễ dãi đến vậy sao? Cô thích một người đơn giản đến thế sao? Huống chi còn là tình yêu! Khi phải lòng Nguyễn Hạo Thần, cô đã phải quyết tâm nhường nào? Sao trước giờ Nguyễn Hạo Thần vẫn không cảm nhận được cơ chứ? Hãn Tô Khiết bất mãn nghĩ vậy, nhưng ngay giây sau cô đã buông bỏ. Trong cuộc tình này, có rất nhiều người cảm thấy bản thân cô với cao, thấy được tình cảm sâu đậm của Nguyễn Hạo Thần nhưng thực ra từ trước đến giờ, Nguyễn Hạo Thần vẫn luôn đặt mình ở vị trí thấp hơn, anh luôn theo đuổi cô, luôn kiên trì dù có mâu thuẫn hơn nữa, có hiểu lầm hơn nữa. Dù có tức giận, có căm phẫn thì anh cũng chưa từng nghĩ đến chuyện từ bỏ, mục tiêu duy nhất của anh chỉ là muốn cô ở bên anh, chung sống thật hạnh phúc.

Anh khao khát cô có thể yêu anh nhiều như anh yêu cô, nhưng anh lại chưa bao giờ tin vào chuyện bản thân anh cũng có thể được đáp lại như vậy. Thế nên anh mới độc đoán, trói buộc cô ở bên cạnh anh, dù anh còn chưa từng hỏi cô có bằng lòng hay không. Phải chăng trong mắt anh, hỏi thêm một câu là sẽ nhận được lời từ chối? Tô Khiết nghĩ, trước kia cô thực sự đối xử với Nguyễn Hạo Thần quá quắt đến vậy ư? Thật sự quá lạnh nhạt sao? Tại sao Nguyễn Hạo Thần lại nghi ngờ tình cảm của cô như vậy chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.