Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3693



Chương 3693

Tư Đồ Không đi lên gõ cửa nhà Liễu Ảnh, Liễu Ảnh tưởng là Tô Khiết quên gì đó nên quay lại, không nghĩ gì nhiều mà mở cửa ra, nhìn thấy Tư Đồ Không thì lập tức sửng sốt. Đã mấy ngày họ không gặp nhau, lâu lắm rồi cô không nghĩ tới chuyện của anh ta, giờ đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, có chút… không thể tin nổi.

Liễu Ảnh nghĩ tới mẹ mình còn đang ở trong nhà, không hề nhượng bộ mà đi thẳng ra ngoài, đóng cửa lại, lạnh lùng hỏi: “Không biết tổng giám đốc Tư Đồ tìm tôi có chuyện gì?”

Khi Tư Đồ Không đi lên, tâm trạng khá tốt, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn tâm lý nếu lần này Liễu Ảnh không còn kháng cự nhiều nữa thì họ có thể nói chuyện suôn sẻ với nhau. Đến lúc đó, anh ta muốn nghiêm túc nói với Liễu Ảnh về tình cảm của mình đối với cô, ít nhất có thể khiến Liễu Ảnh tin, sau này sẽ từ từ nghĩ về chuyện này.

Tư Đồ Không biết, lúc trước Liễu Ảnh không tin, cảm thấy những lời của anh ta đều là lừa cô, nhưng nếu thêm một lần thì sao? Hết lần này tới lần khác, anh ta không tin Liễu Ảnh sẽ không dao động, anh ta chỉ cần Liễu Ảnh có một ý nghĩ trong đầu, sau đấy khiến suy nghĩ đó cắm rễ rồi nảy mầm trong đầu cô, cộng thêm hành động của anh ta nữa, Tư Đồ Không tin rằng nhất định sẽ có một ngày Liễu Ảnh tin tưởng anh ta.

Tư Đồ Không cảm thấy, chỉ cần Liễu Ảnh có tình cảm với anh ta, anh ta nhất định có thể khiến Liễu Ảnh yêu anh ra, khiến Liễu Ảnh tin tưởng anh ta. Chỉ cần Liễu Ảnh và anh ta kiên định thì anh ta sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện, sẽ không để bất kỳ ai, bất cứ chuyện gì ảnh hưởng tới Liễu Ảnh, mẹ của anh ta cũng không được.

Vậy nhưng, động tác của Liễu Ảnh lại càng kích thích Tư Đồ Không, người trong phòng rốt cuộc là ai? Có thể khiến Liễu Ảnh để ý đến vậy? Ngay cả gặp mặt cũng không được? Thà rằng ra ngoài cũng không để anh ta vào, thậm chí, rõ ràng Liễu Ảnh biết rằng động tác này sẽ chọc giận anh ta, vậy mà cô cũng không để ý. Trong lòng Liễu Ảnh, vị trí của người trong nhà kia cao hơn so với anh ta.

Hơn nữa… Liễu Ảnh lại gọi anh ta là Tổng giám đốc Tư Đồ, cô không hề để tâm tới lời nói của anh ta, trong lòng cô hoàn toàn không có anh ta.

Tư Đồ Không tức giận, dò xét sắc mặt Liễu Ảnh, suy đoán người trong nhà Liễu Ảnh. Lẽ nào! Liễu Ảnh cố tình tìm một người đàn ông vào nhà để khiến anh ta khó chịu? Không, không thể nào. Nếu vậy thì Liễu Ảnh sẽ trực tiếp mở cửa chứ không phải đóng cửa lại, hay là… Liễu Ảnh quan tâm người đó, cho nên mới không muốn để họ gặp nhau?

Tư Đồ Không càng nghĩ càng thấy quá quắt, nhưng trong lòng vẫn luôn tự nói với chính mình, đừng nghĩ nhiều, đừng nghĩ nhiều, ngày hôm đó khi Liễu Ảnh đón người, rõ ràng không phải người đàn ông khác, anh ta không cần nghĩ nhiều. Hơn nữa, nếu Liễu Ảnh là người sa đọa như vậy thì cũng không đáng để anh ta thích. Anh ta khiến bản thân bình tĩnh lại, vậy nhưng, lúc mở miệng lại thẳng thừng hỏi: “Người trong nhà là ai?” Quả nhiên, vẫn là không thể không để ý, thậm chí còn vô cùng để ý, không nói không chịu được.

“Có liên quan gì tới anh?” Liễu Ảnh hỏi ngược lại, sao nào, chặn ở cửa nhà cô, hỏi tình hình trong nhà cô mà còn ra vẻ thản nhiên như vậy, anh ta nghĩ mình là ai chứ?

“Mấy ngày nay em không ra ngoài, chính là vì ở bên người đó?” Tư Đồ Không tức điên lên, Liễu Ảnh luôn rất dễ dàng chọc vào cảm xúc anh ta, mà thái độ không chút để ý nào của cô là thứ anh ta ghét nhất, tức giận nhất. Nếu để ý một người thì nhất định sẽ không có thái độ bâng quơ, hờ hững như vậy, dù anh ta nói gì, làm gì cũng sẽ chạm tới cảm xúc của cô, chỉ có khi nhắc tới người cô thích mới có thể khiến tâm trạng cô mất kiểm soát, mà lúc này, chỉ có hai người họ, cuộc nói chuyện không liên quan tới người khác, thái độ của Liễu Ảnh với anh ta chỉ qua loa lấy lệ.

“Đương nhiên, nếu không thì sao tôi lại ở nhà mãi? Liễu Ảnh nói thẳng, mặc dù bây giờ cô vẫn không có tâm trạng ra ngoài, nhưng có thể ở nhà với mẹ thì cô cũng chẳng muốn ra ngoài. Mấy ngày nay mẹ luôn nhắc tới chuyện hồi nhỏ, khiến tâm trạng cô tốt lên không ít. Mà mỗi bữa ăn hằng ngày, mẹ luôn nấu những món khác nhau cho cô, Liễu Ảnh cảm thấy, mình sắp được nuôi béo lên mất rồi, cuộc sống thoải mái này khiến con người trở nên lười biếng, chẳng muốn đi đâu cả. Nếu không phải Tư Đồ Không tới thì cô hoàn toàn không nghĩ tới việc mình đã mấy ngày không ra ngoài.

Tư Đồ Không tức giận đến mức muốn bốc hỏa, sao Liễu Ảnh có thể thản nhiên nói ra những lời thế?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.