Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 500



Chương 500

Tô Khiết khẽ nhắm mắt lại, rồi thở dài, đúng là một lời khó nói hết mài!!!

Mặc dù cả người cô đều đau nhức, nhưng Tô Khiết vẫn gắng gượng đứng dậy, người cô rất sạch sẽ, rõ ràng đã được tắm rửa rồi.

Nhưng cô không biết là sau chuyện đó, cô tự tắm rửa hay Nguyễn Hạo Thần giúp cô tắm nữa?

Tô Khiết cảm thấy cô không thể suy nghĩ lung tung nữa, nếu còn nghĩ nữa cô sẽ phát điên mất.

Cô thấy trên giường có đặt một bộ đồ mới, có lẽ là Nguyễn Hạo Thần chuẩn bị cho cô, còn có bữa sáng được chế biến khéo léo nữa, không ngờ anh lại tỉ mỉ như thế.

Cô đã cưỡng bức” anh, thế mà anh vẫn có thể săn sóc cô như vậy, đúng là người tốt mà!

Tô Khiết nhanh chóng thay đồ, ăn chút bữa sáng rồi mở cửa phòng đi ra ngoài.

Nhưng vừa ra khỏi phòng, Tô Khiết bỗng dừng bước, mắt trợn tròn, sao nơi này lại quen thuộc đến thế?

Tô Khiết nhanh chóng quay đầu, lúc nhìn thấy tấm bảng trên cánh cửa phía sau mình, người cô bỗng trở nên cứng nhắc. Không phải chứ? Chẳng lẽ trùng hợp đến thế à?

2201 ư? Cũng chính là căn phòng năm năm trước?

Mọi đồ vật trên hành lang đều giống hệt năm năm trước.

Thật ra cách bài trí trong phòng cũng giống hệt năm năm trước, vì mấy năm qua, Nguyễn Hạo Thần chưa từng sai người đến chỉnh sửa, nhưng năm đó, Tô Khiết không nhìn thấy rõ tình huống trong phòng, nên lúc nãy ở trong phòng, cô không hề nhận ra bất cứ vấn đề.

Giờ cô vừa bước ra cửa, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài mới nhận ra điều này.

Tô Khiết nhất thời cảm thấy mình như bị sét đánh. cmn chuyện này cũng trùng hợp quá rồi đó?

Nhưng tại sao lại trùng hợp đến thế?

Năm năm trước là chuyện ngoài ý muốn, cô nhảy qua đây từ phòng bên cạnh, vừa khéo nhảy vào phòng 2201, mà vừa hay lúc đó người đàn ông kia cũng ở trong phòng, nên sau đó mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng lần này thì sao?

Lần này Nguyễn Hạo Thần đưa cô tới đây đúng không? Nếu anh đưa cô tới cô, tại sao lại trùng hợp đến thế, vừa cùng một khách sạn, còn cùng một phòng nữa chứ?

Chẳng lẽ sau khi say rượu, cô bị ma xui quỷ khiến nên nhớ tới chuyện năm năm trước, rồi chủ động đưa Nguyễn Hạo Thần tới phòng này ư?

Tô Khiết cảm thấy cũng không loại trừ khả năng này.

Nhưng trong lòng cô vẫn còn chút nghi vấn, tất nhiên chỉ có mình Nguyễn Hạo Thần mới có thể giải đáp những nghi vấn này giúp cô, có lẽ cô nên tìm lúc nào đó để thăm dò từ anh.

Dù gì thì việc Nguyễn Hạo Thần đưa cô tới đây cũng khác hoàn toàn so với việc cô đưa anh tới đây.

Tô Khiết bỗng cảm thấy mọi chuyện ngày càng trở nên phức tạp, giờ có lẽ Nguyễn Hạo Thần đã đi làm rồi, cô thầm hít sâu một hơi rồi nhanh chóng rời đi.

Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách, Nguyễn Hạo Thần ngôi chưa tới 15 phút, mà nhìn đồng hồ năm lần rồi.

Toàn bộ tâm tư anh đều không đặt vào chuyện đang thảo luận, mà anh đang nghĩ liệu cô đã dậy chưa? Nếu cô dậy rồi, cô sẽ có phản ứng gì đây? Thật ra anh rất muốn nhìn thấy phản ứng của cô sau khi thức dậy.

Anh nghĩ chắc chắn sẽ rất thú vị!

“Sao thế? Cậu có chuyện gấp à?” Ông Chu nhìn thấu sự lơ đãng của anh nên khẽ cười nói:”Đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu lộ rõ sự gấp gáp như thế đó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.