Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 519



Chương 519

Nguyễn Hạo Thần thấy phản ứng của cô như vậy cuối cùng cũng hài lòng, thế này thì những việc kế tiếp càng thêm thuận lợi rồi.

Tô Khiết căng cứng người, hô hấp rối loạn. Cô đang nghĩ, khoản nợ kiểu gì thì cũng vẫn phải trả, thôi thì cứ coi là đang trả nợ vậy.

Dù sao thì tối qua cũng đều là lỗi của cô cả.

Tô Khiết nhìn những vết xước trên người Nguyễn Hạo Thần, có hơi không nỡ nhìn thẳng, vậy nên cô nhắm mắt lại.

Khóe miệng Nguyễn Hạo Thần nhếch lên, đột nhiên anh phát hiện điểm đặc biệt của cô. Lúc cô làm gì đó hổ thẹn thì rất hiền dịu, vô cùng ngoan ngoãn.

Anh cảm thấy đây thật đúng là thái độ tốt.

Cùng lúc này, trong phòng Đường Minh Hạo.

Đường Minh Hạo tắm xong đi ra, nhìn thấy Đường Bách Khiêm mặt mày u ám ngồi trên giường mình thì ngẩn ra, thế nhưng vẫn cười nói:”Chú Đường, chú tới rồi ạ?”

“Ừ” Đường Bách Khiêm nhìn cậu, khẽ cười.

“Chú Đường vừa nãy sao vậy ạ? Ngồi ngẩn ngơ một mình, sắc mặt trông không tốt?” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo đúng là có gen di truyền của Tô Khiết, óc quan sát thật chi tiết.

Cậu cảm thấy nhất định đã có chuyện gì đó xảy ra trong lúc mình tắm.

“Lúc nãy điện thoại của cháu reo, chú thấy là số điện thoại mẹ cháu nên đã bắt máy.” Đường Bách Khiêm cười rất dịu dàng, giọng nói cũng nhẹ nhàng. Đường Minh Hạo mặc dù chỉ mới 5 tuổi, thế nhưng anh biết cậu bé không phải là một đứa trẻ bình thường. Đường Minh Hạo hiểu rất nhiều chuyện.

Vậy nên bình thường khi nói chuyện với Đường Minh Hạo, anh luôn đối xử như với bạn bè, không hề giấu diếm điều gì cả.

“Dạ? Điện thoại của mẹ ạ?” Đường Minh Hạo khẽ nhíu mày, chú Đường không vui khi nghe điện thoại mẹ cậu sao?

Chắc không phải vậy chứ?

“Điện thoại là của mẹ cháu, nhưng người gọi lại không phải mẹ cháu.” Đường Bách Khiêm nhìn thấy vẻ mặt cậu như vậy, lại cười rồi nói tiếp.

“Vậy là ai ạ? Chồng mẹ hả?” Đường Minh Hạo dường như không cần nghĩ nhiều, ngay lập tức đoán ra là Nguyễn Hạo Thần.

Nghe Đường Minh Hạo nói chồng của mẹ, ánh mắt Đường Bách Khiêm lóe lên, có điều vẫn nhẹ nhàng gật đầu:”Ừ”

“Sao ông ấy lại có thể làm vậy chứ? Thật quá đáng, quá không biết xấu hổ rồi.” Dù sao thì Đường Minh Hạo cũng chỉ là trẻ con, rất nhanh nổi nóng, trên mặt bỗng đầy vẻ tức giận.

Đường Bách Khiêm lại không hề bất ngờ khi thấy phản ứng của cậu. Đường Minh Hạo trước giờ vẫn luôn bảo vệ Tô Khiết rất kỹ.

Đường Minh Hạo lúc này rõ ràng đang rất tức giận, mặt nhỏ phồng lên, bắt đầu ai oán:”Làm chồng người ta bộ ngon lắm chắc? Ngày nào cũng chiếm lấy mẹ được chắc? Làm chồng người ta mà ngon à? Có thể cấm mẹ không được đến thăm chúng ta, cả ngày đầu tiên cháu vào mẫu giáo cũng không cho mẹ đưa đi học được sao? Lại còn dám vượt quá quyền hạn, lén lấy điện thoại mẹ dùng nữa chứ?”

Rõ ràng Đường Minh Hạo bất mãn với Nguyễn Hạo Thần rất lâu rồi, giờ vừa vẹn nhân chuyện này xả ra luôn.

Đường Bách Khiêm nghe Đường Minh Hạo nói thế, đôi tay đang cầm điện thoại có hơi nắm chặt. Dù sắc mặt không thay đổi gì, nhưng trong mắt lại có một tia u ám.

Lúc này, mấy lời đứa bé này nói nghe giống y lời cậu ba Nguyễn vậy, từng câu từng chữ như cứa vào tim anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.