Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 667



CHƯƠNG 667

Bởi vì ngày kết hôn của cô ta và Tịch Xuyên sắp đến rồi, hai ngày trước cô ta đi làm phẫu thuật vá màng trinh.

Nguyễn Trà My tưởng những chuyện cô ta làm rất kín kẽ, sẽ không có ai biết, nhưng thế nào cũng không ngờ Hứa Dinh Dinh lại ở trước mặt mọi người nói ra chuyện giữa cô ta với tổng giám đốc Lý.

May mà Hứa Dinh Dinh nói chỉ là chuyện của tổng giám đốc Lý, may mà lần đó thật sự chỉ là bàn bạc chuyện hợp tác.

“Bàn bạc về hợp đông?” Lông mày của Hứa Dinh Dinh nhướn lên: “Tổng giám đốc Lý có vợ rồi, chuyện cô Nguyễn và tổng giám đốc Lý cùng bàn bạc về hợp đồng bàn mà đến ba ngày ba đêm ăn ở cùng nhau, không biết vợ của tổng giám đốc Lý có biết hay không?”

“Cô nói linh tinh cái gì? Chúng tôi chỉ bàn bạc chuyện hợp đồng, nhà họ Nguyễn chúng tôi có làm ăn qua lại với tổng giám đốc Lý, là bàn bạc hợp tác bình thường, cô không biết thì đừng có mà nói bừa.” Nguyễn Trà My lúc này chắc chắn sẽ không thừa nhận, may mà nhà họ Nguyễn và tổng giám đốc Lý thật sự có hợp tác, đây là một cái cớ không tôi.

“Vậy sao? Thật ra chi tiết ba ngày ba đêm hai người đã bàn bạc những gì, tôi cũng không muốn biết, cô Nguyễn cũng không cần thiết giải thích quá nhiều với tôi.” Hứa Dinh Dinh nhìn cô ta, cười đầy thâm ý.

Nguyễn Trà My đột nhiên ý thức đến biểu hiện của mình vừa rồi có hơi quá, nói quá nhiều rồi, cô ta quả thật không cần thiết giải thích những chuyện này với Hứa Dinh Dinh, cô ta hoàn toàn không cần quan tâm Hứa Dinh Dinh, mặc kệ Hứa Dinh Dinh nói cái gì cô ta cũng không quan tâm.

Hứa Dinh Dinh nhìn thần sắc thay đổi trên mặt của Nguyễn Trà My, rất dễ liền đoán ra suy nghĩ của Nguyễn Trà My, ở bên cạnh Khiết Khiết nhà cô lâu như vậy, cô cũng học được một chút cách quan sát.

Trong ánh mắt của Hứa Dinh Dinh nhiều thêm vài phần ý cười khinh, trò hay vẫn ở phía sau.

Khi nhìn thấy Nguyễn Trà My thầm thở phào, môi đỏ của Hứa Dinh Dinh nhếch lên, từ từ nói ra từng chữ: “Có điều tôi biết hai ngày trước, cô Nguyễn đi làm một phẫu thuật nhỏ, là phẫu thuật gì, cô Nguyễn chắc không có quên đâu nhỉ?”

Lúc này, lời nói của Hứa Dinh Dinh chậm lại, nhưng tiếng không hề thấp, đủ để mọi người xung quanh đều có thể nghe thấy.

Cả người Nguyễn Trà My bỗng cứng đờ, giống như bị sét đánh trúng, không nhúc nhích, hai mắt của cô ta trợn tròn hết cỡ, nhìn chằm chằm vào Hứa Dinh Dinh, trong kinh sợ có sự sợ hãi không mà khống chế.

Hứa Dinh Dinh sao lại biết chuyện cô ta làm phẫu thuật?

Mà lúc này càng khiến Nguyễn Trà My sợ là, cô ta không chắc chắn Hứa Dinh Dinh còn biết chuyện gì nữa?

Nếu như để Tịch Xuyên biết cô ta làm phẫu thuật vá màng trinh, biết những chuyện đó của cô ta, vậy cô ta…

Khoảnh khắc này, Nguyễn Trà My muốn nhanh chóng rời khỏi, cô ta sợ Hứa Dinh Dinh sẽ nói ra những lời kinh người hơn, cô ta càng sợ bị Tịch Xuyên biết.

“Cô Nguyễn làm phẫu thuật gì?” Nhưng, Nguyễn Trà My còn chưa có tránh đi kịp thì giọng nói của Tịch Xuyên lại đột nhiên truyền tới.

Cơ thể của Nguyễn Trà My rõ ràng run rẩy, sau đó đồng tử châm chậm di chuyển, nhìn về phía giọng nói đó phát ra, khi nhìn thấy Tịch Xuyên sải bước đi tới, cô ta hít một ngụm khí lạnh.

Tịch Xuyên nghe thấy rồi!

“Xuyên, anh đến rồi, ngày mai chúng ta phải đi thử váy cưới rôi, bác gái nói muốn đi cùng chúng ta…” Nguyễn Trà My quả thật vẫn coi như có não, cô ta biết rõ, những lúc như này, tuyệt đối không thể tiếp tục thảo luận vấn đề đó, cho nên, cô ta tìm một chủ đề thích hợp muốn che đậy lại, còn không quên dùng bà Tịch làm lá chắn.

“Cô Nguyễn vừa làm phẫu thuật, quá lao lực sợ rằng không tốt lắm.” Nhưng, Tịch Xuyên không phải kẻ ngốc, đâu thể bị cô ta che mắt được, vừa thấy thần sắc thay đổi của Nguyễn Trà My, đủ để anh ta biết, phẫu thuật đó là một phẫu thuật không thể công khai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.