Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 896



Chương 896

“Tôi sẽ bảo vệ cô ấy cả đời.” Đường Bách Khiêm nói, giọng nói hơi trâm nhưng vẻ mặt lại rất kiên quyết, anh ta sẽ bảo vệ cô cả đời, vì vậy cả đời này anh ta không thể để cô rời khỏi bên cạnh mình.

Đường Lăng nghe vậy thì ngay lập tức nở nụ cười chế nhạo.

“Anh bảo vệ em ấy? Nực cười, cái gọi là bảo vệ của anh chính là che giấu em ấy tất cả mọi chuyện? Cái gọi là bảo vệ của anh chính là ra sức lừa gạt em ấy? Cái gọi là bảo vệ của anh chính là tự mình quyết định cho Khiết Khiết mà không cần hỏi ý kiến của em ấy? Đường Bách Khiêm, anh dựa vào cái gì vậy? Anh có quyền gì mà làm như vậy? Anh là gì của em ấy chứ? Vốn dĩ anh chẳng là gì cả.”

Đường Lăng vốn dĩ luôn tiết kiệm lời nói của mình như vàng, sợ rằng đây là lần đầu tiên anh nói nhiều đến như vậy.

Đầu dây bên kia điện thoại, sắc mặt Đường Bách Khiêm tối sầm lại.

“Tôi là anh trai em ấy, còn Nguyễn Hạo Thần là chồng em ấy. Mặc dù bây giờ bọn họ đã ly hôn thì anh ta cũng là chồng cũ của em ấy, nhưng Đường Bách Khiêm anh không có tư cách gì với em ấy cả, vậy nên Đường Bách Khiêm, anh thực sự quá buồn cười rồi đấy.” Mặc dù là qua điện thoại nhưng Đường Lăng vẫn có thể đoán được suy nghĩ và vẻ mặt của Đường Bách Khiêm vào lúc này, cho nên anh cố ý nói thêm vài câu.

Vẻ mặt của Đường Bách Khiêm lập tức u ám đến cực điểm, nhưng thật ra đây mới là điêu anh ta quan tâm nhất.

Dĩ nhiên chuyện anh ta lo sợ nhất chính là Tô Khiết sẽ biết được những việc anh ta làm.

Nếu Tô Khiết phát hiện ra, với tính cách của cô thì sợ rằng…

“Đường Bách Khiêm, anh nói xem nếu Khiết Khiết biết được anh đã làm những gì thì em ấy sẽ làm thế nào nhỉ?” Đường Lăng biết rất rõ Đường Bách Khiêm đang lo sợ điều gì.

“Cô ấy sẽ không biết!” Đường Bách Khiêm quát lên một câu, không, anh ta tuyệt đối không thể để Tô Khiết biết, chắc chăn không thể.

“Haha” Đường Lăng cười một cách giễu cợt: “Đường Bách Khiêm chuyện nhà họ Đường thì anh không cần căng thẳng làm gì cả. Anh có thể giấu diếm, nhưng hai ngày trước ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, cho tới bây giờ ông cụ vẫn chưa tỉnh lại, ngay cả chuyện này anh cũng giữa Khiết Khiết, nếu như ông cụ Tô xảy ra chuyện gì thì Khiết Khiết nhất định sẽ hận anh cả đời.”

Đường Bách Khiêm nghe vậy hơi giật mình, sắc mặt thoáng chốc thay đổi một chút, anh ta thật sự không biết chuyện ông cụ Tô nằm viện. Chỉ là anh ta đã chặn điện thoại di động của Tô Khiết, không cho cô nhận cuộc gọi từ bên ngoài, vì vậy cuộc gọi của nhà họ Tô chắc chắn cũng sẽ không kết nối được.

Bởi vì thường ngày rất ít người ngoài gọi cho Tô Khiết, người trong nội bộ của bọn họ đều dùng mạng nội bộ, nên Đường Bách Khiêm mới dám làm như vậy.

Vốn dĩ số điện thoại của Tô Khiết chỉ có người trong nội bộ bọn họ và ông cụ Tô biết. Ông cụ Tô lúc bình thường không có việc gì thì sẽ không gọi điện tìm cô, cho nên Tô Khiết không nhận được cuộc gọi nào từ bên ngoài thì cũng không nghi ngờ gì.

Lúc này, tâm trạng của Đường Bách Khiêm có chút rối bời.

Đường Lăng nói rằng ông cụ đã nhập viện vào ngày hôm kia, thế mà bây giờ ông ta vẫn chưa tỉnh lại, như vậy chắc chắn tình hình phải rất nghiêm trọng, lỡ như…

Tay đang cầm điện thoại của Đường Bách Khiêm run lên, Đường Lăng biết rằng đã đạt được hiệu quả mà mình mong muốn, nên trực tiếp cúp điện thoại.

Sau khi Đường Lăng cúp điện thoại, đôi mắt của anh nhìn vào bản báo cáo giám định DNA đặt trước mặt.

Khóe môi anh khẽ nở ra một nụ cười nhẹ.

Kết quả giám định xác nhận Tô Khiết là con cháu của nhà họ Đường, tuyệt đối không thể sai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.