Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 904



Chương 904

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên không muốn phí lời với cô nữa, vốn dĩ đã đi đến trước mặt cô, lúc sau, anh nhấc thẳng cô lên, vác lên vai, nhanh chân bước ra ngoài.

“A? Nguyễn Hạo Thần, anh làm gì vậy, thả tôi xuống.” Tô Khiết thật sự hoảng sợ, người này điên rồi à? Ở nơi công cộng như vậy, anh lại dám vác cô lên như thế?

Thư kí Lưu cũng kinh ngạc vô cùng, tổng giám đốc không hổ là tổng giám đốc, giỏi quá đi!

“Sao vậy? Không gọi ngài Nguyễn nữa à?” Khóe môi Nguyễn Hạo Thần khẽ cong lên, lúc này cuối cùng cũng biết sợ rồi!

“Ngài Nguyễn.” Tô Khiết dừng lại hai giây, lại lân nữa đổi cách xưng hô, vừa nãy cô nhất thời quá lo lắng.

Nguyễn Hạo Thần khẽ híp mắt lại quét qua cô, một tay vỗ một cái vào mông cô, không phải quá mạnh, nhưng thể hiện rõ ràng ý muốn cảnh cáo cô. Cơ thể Tô Khiết cứng ngắc, hai mắt trợn tròn, trời, Nguyễn Hạo Thần vậy mà lại đánh cô, còn đánh vào mông cô, còn với tư thế như vậy?

Tô Khiết rất muốn chửi người, nhưng bây giờ ở tình huống này không có lợi với cô.

“Anh thả tôi xuống trước đi, thả tôi xuống, có chuyện gì chúng ta nói đàng hoàng tử tế.” Tô Khiết biết bây giờ việc quan trọng nhất là phải để anh thả cô xuống.

Bị anh vác như vậy, Tô Khiết dù gì cũng là con gái, kiểu gì cũng cảm thấy có chút khó chịu không chấp nhận được.

“Em cảm thấy chuyện giữa hai chúng ta nói tử tế là có thể giải quyết được à?” ánh mắt Nguyễn Hạo Thần trở nên nguy hiểm, nói rất ám muội?!

Chuyện giữa bọn họ nếu có thể nói chuyện thật tốt thì sẽ được giải quyết, anh cũng không cần phải như vậy.

“Giữa chúng ta có điều gì mà không thể giải quyết? Giữa chúng ta cũng không có huyết hải thâm cừu, cùng lắm là ly hôn, cũng không đến mức… Khóe miệng Tô Khiết giật giật, lời này của anh giống như giữa bọn họ có thâm cừu đại hận gì vậy.

“Tô Khiết, tốt nhất em câm miệng cho tôi, nếu không, hậu quả em tự chịu!” Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần thật sự kìm nén cảm giác muốn trực tiếp bóp chết cô, người phụ nữ này thật sự đúng là biết cách để khiến anh tức giận!

“Vậy anh thả em xuống trước, bị người ta nhìn thấy thế này thật sự không tốt!” Tô Khiết nhìn thấy dáng vẻ của người y tá nhỏ lúc đi ngang qua, trong lòng có chút nóng nảy.

“Em để ý đến những thứ này từ lúc nào vậy? Không phải từ trước đến nay em đều không để ý đến ánh mắt của người khác sao?” Nguyễn Hạo Thần hừ lạnh, cũng không hề có ý định để ý đến sự kháng nghị của cô, đây là tầng VIP của bệnh viện, vậy nên hành lang cũng không có người.

“…” Khóe miệng Tô Khiết giật giật một cái, lời nói này của anh giống như nói cô không cần đến thể diện vậy.

Người không muốn thể diện, không muốn mặt mũi là anh, có được không?

“Vậy anh hẳn cũng nên chú ý đến hình tượng của mình đúng không? Chúng ta đã kết hôn bí mật được ba tháng, không có lý do gì để sau khi ly hôn lại truyền ra chuyện có ảnh hưởng đến hình tượng của anh, đúng không?” Tô Khiết quyết định thay đổi thành một câu trả lời hợp lý, thử thuyết phục anh, cho đến bây giờ cô vẫn không hiểu, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra với anh?

Bọn họ cũng đã ly hôn, rốt cuộc là anh muốn làm gì?

“Vậy tôi có phải nên cảm ơn sự quan tâm của em không?” Nguyễn Hạo Thần hung hăng trợn mắt nhìn cô một cái, trong giọng nói mơ hồ có nhiều thêm vài phân cắn răng nghiến lợi.

Cô thật sự đúng là ‘Hiền lành! Thật sự là ‘Quan tâm!

Sao anh lại muốn bóp chết cô như vậy chứ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.