Lạc Khê đi vào phòng tắm, cố gắng đứng thẳng người, từ phía dưới truyền lên một cỗ đau đớn và tê nhức, giữa hai chân còn thứ dinh dính khó chịu, cô mở vòi nước, lặng yên ngâm người trong dòng nước, nhắm chặt mắt lại, cô đã hiêu ra cái gì gọi là bước sai một bước, vạn kiếp bất phục, cô cũng không có ngu ngốc tin rằng đi theo người như hắn sẽ được bình yên.
Lăng Thiên Hàn bình thản châm một điếu thuốc đưa lên mieenghj, vết máu đỏ chói trên nệm như đâm vào mắt hắn, cả người càng thêm âm trầm, cuối cùng xoay người đi khỏi đó, bóng dáng kiêu ngạo sừng sững như một vị thần.
.....
Khi Lạc Khê tắm xong đi ra ngoài đã không thấy người đâu nữa, cô thở phào nhẹ nhõm, may mắn không có hắn ở đây, đối mặt với hắn cô thực sự không thể nào chống đỡ nổi, vừa nghĩ đến ánh mắt của hắn lúc cô cự tuyệt, liền nhịn không được rùng mình một cái, rốt cuộc, cả cuộc sống của cô từ nay sẽ vì hắn mà đảo lộn.
" Lạc tiểu thư, tôi là trợ lý của Lăng tiên sinh, Triết Minh, còn đây là đồ của cô" Triết Minh mở cửa đi vào, đưa một túi xách giấy cho Lạc Khê, mỉm cười nói, lần đầu tiên Lăng tiên sinh ra điều kiện để giữ một người phụ nữ, cậu không nghĩ nhìn cô gái trước mặt này lại lợi hại đến như vậy, có thể khiến ngài ấy chuyển biến a~
Chờ Lạc Khê chuẩn bị xong đã gần trưa, Triết Minh vẫn một mực đi theo cô, bởi vì trước khi Lăng Thiên Hàn đi đã dặn cậu chuẩn bị cho cô hết thảy.
Lạc Khê quay đầu nhìn Triết Minh, mở miệng, trên khuôn mặt mang theo một cỗ lo lắng không nhỏ:" Làm phiền anh dfuwa tôi đến tùm cha tôi được không?" Cha cô hiện tại bị bệnh viện đuổi ra ngoiaf, còn không biết ông bây giờ có ổn hay không? Cô thực sự rất lo lắng, nếu ông vó mệnh hệ gì chắc chắn cô sẽ hối hận suốt đời.
Triết Minh lắc đầu, nở nụ cười trấn an cô:" Lạc tiểu thư yên tâm, bác trai đã được đưa vào bệnh viện Tư nhân Hoa Minh rồi, cô không cần lo lắng đâu"
Lạc Khê thấy kì lạ, Lăng Thiên Hà con người lạnh lùng như vậy, tại sao trợ lý của hắn lại nhiệt tình như vậy a? Bộ dáng hòa đồng của Triết Minh đúng là làm cô không tưởng được, cô còn nghĩ con người hắn thế nào thì người của hắn nhất định cũng sẽ như thế đó, không ngờ...
Bệnh viện tư nhân Hoa Minh đúng là làm cô ngạc nhiên, cũng vui vẻ hơn, ai mà không biết nơi đó có điều kiện tốt nhất ở nơi này? Cha cô đưa vào đó chắc có lẽ sẽ có cơ hội lớn hơn, cô đối với lời nói của Lăng Thiên Hàn tin tưởng hơn chút ít.
Triết Minh lại tiếp lời:" Lạc tiểu thư, Lăng tiên sinh hiện giờ đang họp, ngài ấy dặn tôi muốn đưa cô đến nhà ngài ấy"
Thật ra đối với cái này cậu rất ngạc nhiên a~ hơn 10 năm nay đi theo ngài ấy còn chưa thấy ngài đưa phụ nữ vào đó a? Căn nhà ở ngoại ô là nơi riêng tư của Lăng tiên sinh, ngài ấy không cho phép ai bước chân vào đó.Ngay cả mẹ của ngài cũng chỉ mới vào một lần, vậy mà lần này ngài ấy lại muốn đưa Lạc tiểu thư về đó sống, điều đó không phải nói lên rằng ngài ấy muốn ở chung với Lạc tiểu thư đi?
Lạc Khê sửng sốt, kinh ngạc mở miệng:" Hả? Tại sao tôi lại đến nhà của anh ta?" Cô chỉ đồng ý làm người bên cạnh hắn, cũng không đồng ý là sống cùng nhà với hắn đâu? Con người này rốt cục là quá quyết đoán đi?
Triết Minh sẵn lời:" Lạc tiểu thư! Đó là lệnh của Lăng tiên sinh, tôi chỉ phụ trách đưa cô đến đó, ngoài ra không còn phận sự khác" Cậu cũng không có muốn chết sớm a, đối với mệnh lệnh của Lăng tiên sinh, cậu dám có ý kiến sao? Tốt nhất là làm cho xong việc là được.
........
Chiếc xe chạy vài vòng rời khỏi thành phố, ra ngoại ô phía Đông, Lạc Khê chống cằm nhìn ra cửa sổ,nhìn hàng cây xanh chạy vụt qua bên người, không khỏi khó hiểu, một người nổi tiếng như Lăng Thiên Hàn cô cứ tưởng hắn sẽ sống ở trung tâm thành phố chứ, không ngờ nơi hắn ở lại nằm ở ngoại ô vắng vẻ này, đúng là không hiểu nổi thú vui của những kẻ giàu có.
Chiếc xe cua vào một khúc cua lớn, đập vào mắt cô là một cánh cổng to đùng, cao chắc phải gấp cô mấy lần, hai dãy hàng rào dài dằng dặc bao bọc xung quanh, chiếc cổng tự động mở ra, xe ô tô đi vào, lại càng khiến cô ngạc nhiên hơn, hai bên đường là hoa Bạc Tuyết tím một vùng rộng lớn, bao la như biển cả không nhìn thấy được điểm tận cùng, nhiễm cả một bầu trời xanh, xa xa cô có thể thấy được giữa đó có một cái định màu trắng to lớn, chóp đinh nhọn hoắc, đính đá pha lê trong suốt phản chiếu ánh nắng ra càng tực rỡ chói mắt
Đi từ cổng vào mất 5 phút chiếc xe mới dừng hẳn, một tòa nhà sừng sững hiện ra trước mắt cô, cánh cửa to lớn mở ra, Triết Minh mở cửa cho cô xuống xe, dẫn cô đi vào nhà, lại làm cô hoang mang một mảnh, từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ nhìn thấy một tòa nhà nào đẹp như thế này, lại lớn như thế này y như tòa biệt thự sang trọng trong phim hoạt hình cô hay xem, bước chân vào đây cô cứ ngỡ như chính mình là cô chúa của nơi này vậy, cảm giác thật sự quá mức làm cô kinh ngạc, căn nhà của cô chưa bằng một phần mười nơi này nữa, Lăng Thiên Hàn đúng là rất giữ đúng lời hứa, sẽ cho cô tất cả cuộc sống sung sướng, nhất thời cô quên luôn cả ý nghĩ phản kháng, nói cho cùng cô cũng chỉ là một cô gái mà thôi, đứng trước những thứ mỹ lệ như thế này cũng sẽ dao động, ai cũng vậy cả, không thể như những nhân vật tronng ngôn tình kia nào là không quan tâm, hờ hững hay lạnh nhạt, tất cả đều lafv qua bút mà viết ra.
Triết Minh thấy cô bỡ ngỡ kinh ngạc như vậy thì khẽ cười, nếu như cô biết Lăng tiên sinh còn mấy khu nhà như thế này nữa thì không biết sẽ ra sao a? Bất động sản của ngài ấy có thể nói là trải dài gần như khắp cả nước, ở nước ngoài còn có không ít địa bàn của ngài ấy a!
Lạc Khê rất nhanh tỉnh táo lại, khẽ cười nhẹ:" Anh ta định cho tôi làm nữ hoàng hay sao?"