Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1138



Chương 1138

Con bé đặc biệt thích người chị này nên thổi bong bóng về hướng cô, y y nha nha vung bàn tay nhỏ mập mạp lên.

Tiểu Sam Sam rất dễ nuôi, trắng trẻo mũm mĩm, còn rất thích chơi với người ta, đáng yêu không biết diễn tả nổi.

Chơi một hồi thì tia sáng trong mắt Thịnh Hoàn Hoàn đã ảm đạm xuống.

Nếu như đứa nhỏ trong bụng cô có thể ra đời thì sẽ giống cô nhiều hơn hay giống Lăng Tiêu nhiều hơn!

Có đáng yêu giống như Sam Sam hay không?

Thịnh Hoàn Hoàn đưa tay muốn ôm lấy Tiểu Sam Sam, Thịnh Tư Nguyên lại âm thầm né tránh, thấp giọng nhắc nhở cô: “Cẩn thận trong bụng.”

Tối hôm qua bụng Thịnh Hoàn Hoàn quặn đau ngất đi, trước đó lại chảy máu, thai đang bất ổn nên muốn giữ lại phải cẩn thận che chở.

Thịnh Hoàn Hoàn giật mình, lập tức thu tay lại: “Cháu vào bếp xem thử.”

Cô đi vào phòng bếp liền nhìn thấy Đường Nguyên Minh đang cắt hành.

Anh mặc áo sơ mi trắng, xoắn tay áo lên, bên hông còn buộc một cái tạp dề màu đen, trên đó có in hình cọng hành xanh xanh, anh đang cầm con dao sắc bén với vẻ mặt hết sức tập trung.

Người đàn ông ngày xưa cao ngạo tự phụ lúc này lại có vẻ rất yên bình.

Cảnh này làm Thịnh Hoàn Hoàn hơi hoảng hốt, cô đột nhiên nhớ tới Lăng Tiêu. Nhớ tới lúc ở Lăng Phủ Lăng Tiêu đã từng xoắn ống tay áo, đeo tạp dề lên xuống bếp cho cô.

Vì sao nói khi người đàn ông làm việc và nấu cơm là mê người nhất, là bởi vì sự tập trung và yên tĩnh này.

Lúc đó Lăng Tiêu cũng dính đầy mùi khói lửa, vẻ lạnh lẽo ngày thường đã biến mất, không còn xa vời không thể chạm đến nữa.

Có lẽ lúc đó cô đã rung động trước hắn rồi.

“Ai nha, không phải cắt ngang như thế, phải cắt dọc ấy, cá chưng phải mảnh mới đẹp.”

Giọng nói của Thịnh phu nhân truyền đến, bà vừa dạy vừa đi về hướng Đường Nguyên Minh: “Cháu tách từng cọng hành lá ra, chồng chúng lên nhau rồi cắt… Đúng, cứ như vậy, cắt nhỏ thêm một chút.”

Đường Nguyên Minh xuất thân từ sĩ quan nên làm việc cẩn thận hơn người bình thường, rất nhanh đã làm Thịnh phu nhân hài lòng đến gật đầu: “Không sai, vừa mảnh vừa đều, cắt tốt hơn dì nhiều.”

Thịnh Hoàn Hoàn tựa vào cạnh cửa, nhìn Đường Nguyên Minh mà nghĩ đến Lăng Tiêu, cô nhớ Lăng Tiêu cũng cắt khoai tây vừa mảnh vừa chỉnh tề, có thể thấy được kỹ thuật cắt tốt đến mức nào.

“Hoàn Hoàn?” Thịnh phu nhân phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn, theo thói quen mà sai khiến: “Con đã về thì vào giúp một tay đi, thuận tiện dạy cho A Minh luôn.”

Hình ảnh trong đầu Thịnh Hoàn Hoàn lập tức tan ra như bọt biển, cô trở về hiện thực, gợn sóng trong lòng cũng biến mất.

Sao cô lại nhớ đến Lăng Tiêu chứ?

Đường Nguyên Minh nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, ý cười trên khóe miệng rất mê người, trong mắt bắn ra tia sáng dịu dàng như nước: “Hoàn Hoàn sẽ không chê anh đần chứ?”

Thịnh Hoàn Hoàn miễn cưỡng cười nhẹ rồi đi về hướng Đường Nguyên Minh: “Anh luôn rất thông minh, cái gì cũng chỉ một chút là biết, tin chắc không bao lâu nữa anh có thể nấu chính rồi.”

Cô nhìn chung quanh một lần, cầm một củ cà rốt và hai trái ớt xanh cho anh rồi nói: “Anh cắt mảnh đi.”

Nói xong thì cô quay người đi giúp Thịnh phu nhân.

Đường Nguyên Minh không nói gì mà im lặng xử lý, không bao lâu sau giọng nói của anh lại vang lên trong phòng bếp: “Hoàn Hoàn, cắt xong rồi, em đến xem như vậy được chưa.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.