Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1141



Chương 1141

Còn vết thương trên mu bàn tay Lăng Tiêu từ đâu mà có thì Bạch quản gia không có quyền hỏi đến, Phùng Việt cũng không có khả năng nói ra.

Có một số thứ chỉ khi nào Lăng Tiêu đồng ý thì người khác mới biết được.

“Ông nội quản gia, có thể ăn cơm chưa ạ? Cháu đói.” Lăng Tích ôm bụng, tội nghiệp nhìn Bạch quản gia.

Gần đây cô ăn quá nhiều đồ ăn vặt, ngọt đến nóng trong người, không biết tiết chế nên tối hôm qua vừa bị đau răng, lão thái thái lập tức hung ác bảo Bạch quản gia lấy hết đồ ăn vặt của cô đi.

Sau lưng Lăng Tích, Lăng Thiên Vũ cắm hai tay vào túi quần mà lạnh lùng đi xuống lâu, sau lưng còn có một con Samoyed đi theo.

Bạch quản gia vội vàng nghênh đón hai tổ tông nhỏ: “Có ngay thôi, nếu tiểu thư đói thì ăn chút trái cây trước đi.”

Lăng Thiên Vũ nhíu mày rồi ngồi bệt xuống ghế sa lon, hất cái chân nhỏ ngắn lên ôm Samoyed vào ngực, nheo mắt thong thả vuốt lông của nó.

Dáng vẻ biểu cảm này học chín phần từ Lăng Tiêu.

Bảy giờ, Thịnh gia đúng giờ mang thức ăn lên, cả bàn đồ ăn toả ra mùi thơm nức mũi, khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Tám giờ, Lăng Phủ cũng ăn cơm, năm món một canh, mặc dù không phong phú bằng Thịnh gia, nhưng đặc biệt là rất tinh xảo, có đủ sắc, hương, vị.

Lăng lão thái thái vui khỏi phải nói, lấy điện thoại ra chụp mấy tấm hình rồi gửi vào nhóm khoe khoang, còn kích động nói với Lăng Tiêu: “Đã sớm nghe Bạch quản gia nói cháu biết nấu ăn, thì ra lại giỏi đến vậy, Tiêu Nhi quá ưu tú, thật là làm bà nội nở mặt nở mày.”

Bao tay của Lăng Tiêu đã biến thành màu đen.

Lão thái thái chỉ lo gửi hình khoe khoang và nhìn bàn món ngon mà không để ý đến bao tay của Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu hài lòng nhìn tác phẩm của mình, kéo ghế ra ưu nhã ngồi xuống, hắn cũng lấy điện thoại ra chụp một tấm rồi mới nói với Lăng Tích đang nuốt nước miếng: “Ăn đi!”

“Cám ơn anh hai.”

Lăng Tích đói muốn chết nên lập tức ăn ngấu nghiến.

Lăng Tiêu vươn bàn tay thon dài vỗ nhẹ lên bàn, Lăng Tích giật mình, tốc độ lập tức chậm lại, ăn từng ngụm nhỏ rất thục nữ.

Tướng ăn của Lăng Thiên Vũ rất nhã nhặn, tốc độ lại không chậm.

Lăng lão thái thái vừa cầm đũa thì điện thoại đã “Leng keng leng keng” vang lên, hóa ra là Đường Lão Thái Thái phàn nàn trong nhóm: “Đại bảo bối nhà tôi vừa trưởng thành đã nhập ngũ, đi một cái đã mười năm, làm việc nhà còn không biết chứ đừng nói đến nấu cơm, chỉ sợ phải đợi kiếp sau.”

Một lão thái thái khác cũng phàn nàn: “Cháu trai nhà tôi cũng thế, phòng bếp còn không chịu bước vào nữa, đâu giống Lăng Tiêu, kiếm tiền nấu ăn mọi thứ đều giỏi.”

Đường Lão Thái Thái còn nói: “Lão thái bà Lăng gia, bà thật là ăn may mới nhặt được đứa cháu trai toàn năng như thế.”

Lại có một lão thái thái hâm mộ nói: “Đúng đó…”

Mấy người trong nhóm là các lão thái thái thường chơi mạt chược chung, cả đám đều rất hâm mộ Lăng lão thái thái.

Lăng lão thái thái cực kỳ kiêu ngạo: “Tiêu Nhi nhà tôi thật ghê gớm, làm đồ ăn chẳng những đẹp mắt mà còn ăn ngon, hương vị ngang với năm sao đó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.